All language subtitles for The.Night.of.the.Hunted.1980.1080p.BluRay.REM

af Afrikaans
ak Akan
sq Albanian
am Amharic
ar Arabic
hy Armenian
az Azerbaijani
eu Basque
be Belarusian
bem Bemba
bn Bengali
bh Bihari
bs Bosnian
br Breton
bg Bulgarian
km Cambodian
ca Catalan
ceb Cebuano
chr Cherokee
ny Chichewa
zh-CN Chinese (Simplified)
zh-TW Chinese (Traditional)
co Corsican
hr Croatian
cs Czech
da Danish
nl Dutch
en English
eo Esperanto
et Estonian
ee Ewe
fo Faroese
tl Filipino
fi Finnish
fr French
fy Frisian
gaa Ga
gl Galician
ka Georgian
de German Download
el Greek
gn Guarani
gu Gujarati
ht Haitian Creole
ha Hausa
haw Hawaiian
iw Hebrew
hi Hindi
hmn Hmong
hu Hungarian
is Icelandic
ig Igbo
id Indonesian
ia Interlingua
ga Irish
it Italian
ja Japanese
jw Javanese
kn Kannada
kk Kazakh
rw Kinyarwanda
rn Kirundi
kg Kongo
ko Korean
kri Krio (Sierra Leone)
ku Kurdish
ckb Kurdish (Soranî)
ky Kyrgyz
lo Laothian
la Latin
lv Latvian
ln Lingala
lt Lithuanian
loz Lozi
lg Luganda
ach Luo
lb Luxembourgish
mk Macedonian
mg Malagasy
ms Malay
ml Malayalam
mt Maltese
mi Maori
mr Marathi
mfe Mauritian Creole
mo Moldavian
mn Mongolian
my Myanmar (Burmese)
sr-ME Montenegrin
ne Nepali
pcm Nigerian Pidgin
nso Northern Sotho
no Norwegian
nn Norwegian (Nynorsk)
oc Occitan
or Oriya
om Oromo
ps Pashto
fa Persian
pl Polish
pt-BR Portuguese (Brazil)
pt Portuguese (Portugal)
pa Punjabi
qu Quechua
ro Romanian
rm Romansh
nyn Runyakitara
ru Russian
sm Samoan
gd Scots Gaelic
sr Serbian
sh Serbo-Croatian
st Sesotho
tn Setswana
crs Seychellois Creole
sn Shona
sd Sindhi
si Sinhalese
sk Slovak
sl Slovenian
so Somali
es Spanish
es-419 Spanish (Latin American)
su Sundanese
sw Swahili
sv Swedish
tg Tajik
ta Tamil
tt Tatar
te Telugu
th Thai
ti Tigrinya
to Tonga
lua Tshiluba
tum Tumbuka
tr Turkish
tk Turkmen
tw Twi
ug Uighur
uk Ukrainian
ur Urdu
uz Uzbek
vi Vietnamese
cy Welsh
wo Wolof
xh Xhosa
yi Yiddish
yo Yoruba
zu Zulu
Would you like to inspect the original subtitles? These are the user uploaded subtitles that are being translated: 1 00:02:03,436 --> 00:02:05,438 Chờ đã! Quay lại đi! 2 00:02:35,468 --> 00:02:37,845 Cô chạy đi đâu? Cô sợ tôi à? 3 00:02:38,346 --> 00:02:42,266 Cô đang làm gì trong chiếc váy ngủ ở nơi vắng vẻ này? 4 00:02:43,351 --> 00:02:45,645 Cô đang chạy trốn à? Cô đang bị theo dõi à? 5 00:02:45,728 --> 00:02:47,605 Tôi không biết. 6 00:02:47,688 --> 00:02:51,025 Được rồi. Cô tên là gì? 7 00:02:52,526 --> 00:02:54,070 Elisabeth. 8 00:02:55,196 --> 00:02:58,824 Hãy đưa tôi đi với anh, tôi xin anh. 9 00:02:59,992 --> 00:03:03,371 - Đừng để họ đưa tôi về. - Cô đang nói về ai vậy? 10 00:03:04,038 --> 00:03:07,375 Tôi không biết. Tôi không biết! 11 00:03:08,918 --> 00:03:10,836 Tôi phải trốn đi. 12 00:03:10,920 --> 00:03:12,421 Đưa tôi đi với anh. 13 00:03:12,505 --> 00:03:14,298 Cứu tôi với! Cứu tôi với! 14 00:03:14,382 --> 00:03:15,383 Cứu tôi với! 15 00:03:27,687 --> 00:03:30,106 Elisabeth. Elisabeth? 16 00:03:30,189 --> 00:03:31,649 Giúp tôi. 17 00:03:56,632 --> 00:03:59,260 Không có ai khác đi với cô chứ? Cô chỉ có một mình phải không? 18 00:03:59,343 --> 00:04:01,554 Vâng tôi cũng nghĩ thế. 19 00:04:03,472 --> 00:04:05,766 Vâng, tôi đã ở một mình. 20 00:04:08,477 --> 00:04:11,439 Bình tĩnh. Chúng ta sẽ đến Paris vào sáng mai. 21 00:04:15,609 --> 00:04:19,447 Elisabeth! Đừng rời xa tôi. 22 00:04:38,632 --> 00:04:41,302 Bây giờ, hãy nói cho tôi biết nơi tôi nên đưa cô đến. 23 00:04:42,803 --> 00:04:45,056 Này! Cô sống ở đâu? 24 00:04:45,139 --> 00:04:48,976 Dừng xe lại. Tôi muốn ra ngoài, làm ơn. 25 00:04:49,060 --> 00:04:52,646 - Cô không sợ cô đơn sao? - Tôi à? Sợ? 26 00:04:53,731 --> 00:04:55,608 Tại sao tôi lại sợ hãi? 27 00:04:56,025 --> 00:04:59,820 Bởi vì vừa rồi cô đã sợ hãi. Cô đã cầu xin tôi. 28 00:05:00,321 --> 00:05:04,116 Tôi không biết anh đang nói về cái gì. Tôi thậm chí không biết anh. 29 00:05:04,200 --> 00:05:06,160 Hãy để tôi đi. 30 00:05:58,212 --> 00:05:59,630 Bây giờ thì sao? 31 00:06:01,382 --> 00:06:04,718 Thưa ông, tôi không biết phải đi đâu. 32 00:06:05,719 --> 00:06:07,680 Tôi không thể nhớ nơi tôi sống. 33 00:06:14,979 --> 00:06:17,273 Cô biết đấy, cô không có gì phải sợ tôi. 34 00:06:22,862 --> 00:06:24,363 Cảm ơn anh. 35 00:06:25,823 --> 00:06:28,993 Tôi chắc rằng tôi sẽ nhớ. Tôi chỉ không hiểu ra sao. 36 00:06:33,622 --> 00:06:35,875 Hãy theo dõi họ. Chúng ta phải đưa cô ta trở lại. 37 00:07:15,623 --> 00:07:19,126 Tôi xin lỗi, nhưng tôi không có bất kỳ quần áo nào phù hợp với cô. 38 00:07:19,960 --> 00:07:21,879 Tôi sống một mình. 39 00:07:22,463 --> 00:07:24,632 Tôi không còn biết gì nữa. 40 00:07:25,549 --> 00:07:27,635 Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng. 41 00:07:29,011 --> 00:07:32,806 Anh nói rằng thấy tôi đang chạy trên đường. 42 00:07:33,474 --> 00:07:35,476 Tôi không thể nhớ điều đó. 43 00:07:35,976 --> 00:07:39,980 Anh vừa nói với tôi là đã đưa tôi vào trong xe của anh. 44 00:07:40,481 --> 00:07:42,483 Tôi cũng không thể nhớ điều đó. 45 00:07:44,818 --> 00:07:49,990 Tôi không thể nhớ bất cứ điều gì đã xảy ra trước khi tôi vào đây. 46 00:07:53,994 --> 00:07:56,038 Tôi thậm chí không biết tên của chính mình. 47 00:07:57,331 --> 00:07:59,250 Cô đã nói tên cô là Elisabeth. 48 00:08:01,585 --> 00:08:04,838 Cô đã chạy trốn. Trời tối. Cô đã sợ hãi. 49 00:08:09,009 --> 00:08:10,511 Veronique. 50 00:08:11,178 --> 00:08:12,846 Veronique ở đâu rồi? 51 00:08:13,597 --> 00:08:15,599 Họ đã làm gì cô ấy? 52 00:08:19,061 --> 00:08:21,689 Cô nhớ cái tên đó à? Đó là ai vậy? 53 00:08:25,276 --> 00:08:27,236 Tôi không biết. 54 00:08:29,154 --> 00:08:32,574 Đêm qua, cô đã chạy dọc theo con đường gọi trợ giúp. 55 00:08:33,659 --> 00:08:36,745 Không, điều đó không đúng. Điều đó là không thể. 56 00:08:36,829 --> 00:08:39,248 Cô cầu xin tôi giúp cô trốn thoát. 57 00:08:42,209 --> 00:08:44,044 Tôi không thể nhớ điều đó. 58 00:08:44,628 --> 00:08:46,380 Tâm trí tôi trống rỗng. 59 00:08:46,922 --> 00:08:48,340 Elisabeth! 60 00:08:48,424 --> 00:08:51,927 Cô được gọi là Elisabeth. Cô đã chạy khỏi ai? 61 00:08:52,011 --> 00:08:53,512 Cô chỉ có một mình à? 62 00:08:53,595 --> 00:08:55,806 Tôi nghĩ rằng tôi nghe thấy ai đó hét lên. 63 00:08:55,889 --> 00:08:58,892 Cô chỉ có một mình? Ai đã theo dõi cô? 64 00:09:08,110 --> 00:09:11,071 Tôi xin lỗi. Tôi đã cố gắng thúc giục cô, nhưng nó không có ích gì. 65 00:09:12,323 --> 00:09:15,117 Cô hình như đã quên mọi thứ khi cô đi cùng tôi. 66 00:09:16,618 --> 00:09:18,620 Tôi cá là cô thậm chí không thể nhớ tên tôi. 67 00:09:20,622 --> 00:09:23,083 Tôi đã nói với cô khi chúng ta vào căn hộ. 68 00:09:25,461 --> 00:09:27,212 Anh được gọi là... 69 00:09:27,421 --> 00:09:28,672 Cô thấy không? 70 00:09:31,258 --> 00:09:36,055 Trong một vài phút, cô thậm chí còn không biết tại sao cô ở đây hay tôi là ai. 71 00:09:38,015 --> 00:09:40,017 Đây không chỉ là chứng hay quên. 72 00:09:40,559 --> 00:09:43,771 Mỗi sự kiện biến mất khỏi tâm trí của cô khi nó xảy ra. 73 00:09:45,105 --> 00:09:47,691 Cô đã hoàn toàn mất trí nhớ của mình. 74 00:09:47,775 --> 00:09:49,777 Cô không nhớ gì cả. 75 00:09:49,860 --> 00:09:51,904 Cô thậm chí không nhớ mình là ai. 76 00:09:54,615 --> 00:09:57,451 Tôi nhức đầu quá. 77 00:09:58,702 --> 00:10:01,747 Nó như thể tôi đang tìm kiếm về rất nhiều thứ 78 00:10:02,539 --> 00:10:04,708 những điều đã xảy ra với tôi 79 00:10:04,792 --> 00:10:06,335 ...lâu lắm rồi. 80 00:10:06,418 --> 00:10:08,128 Một thời gian dài trước đây. 81 00:10:08,754 --> 00:10:11,048 Tôi không thể nắm được chúng. 82 00:10:11,131 --> 00:10:15,260 Chỉ là những hình ảnh mơ hồ, 83 00:10:15,344 --> 00:10:16,387 quá đỗi xa vời. 84 00:10:16,470 --> 00:10:18,722 Những hình ảnh nào? Hãy nói cho cho tôi đi! 85 00:10:18,806 --> 00:10:19,807 Veronique. 86 00:10:20,766 --> 00:10:23,977 Tôi đang nắm tay cô ấy. Chúng tôi đang chạy. 87 00:10:24,436 --> 00:10:26,355 Nhưng ở đâu? Cô đã ở đâu? 88 00:10:28,899 --> 00:10:30,651 Trời tối. 89 00:10:31,068 --> 00:10:33,112 Veronique khỏa thân. 90 00:10:33,487 --> 00:10:35,489 Cô ấy buông tay tôi ra. 91 00:10:36,448 --> 00:10:40,994 Tôi lạc trong đêm, một mình. 92 00:10:41,745 --> 00:10:45,040 Và sau đó là hai ánh sáng, như nhấp nháy. 93 00:10:48,168 --> 00:10:49,503 Đó là tất cả. 94 00:10:51,046 --> 00:10:54,091 Đó là những gì đã xảy ra ngay trước khi tôi tìm thấy cô. 95 00:10:54,174 --> 00:10:57,845 Những hình ảnh dừng lại khi cô nhìn thấy đèn xe của tôi. 96 00:10:57,928 --> 00:10:59,430 Vậy thì, ai đó đã ở với cô. 97 00:10:59,513 --> 00:11:02,766 Cô đang nắm tay Veronique. Có chuyện gì với cô ấy vậy? 98 00:11:02,850 --> 00:11:04,685 Tôi không biết. 99 00:11:05,310 --> 00:11:08,647 Nhưng... cô đã chạy trốn. 100 00:11:08,730 --> 00:11:11,316 Cô thì trong chiếc váy ngủ, Veronique thì khỏa thân. 101 00:11:11,400 --> 00:11:13,026 Có thể từ bệnh viện chăng? 102 00:11:14,445 --> 00:11:16,363 Tôi xin anh... 103 00:11:16,447 --> 00:11:18,157 Đã hết rồi. 104 00:11:18,866 --> 00:11:21,743 Ngay cả những gì tôi vừa nói với anh bây giờ cũng không còn nữa. 105 00:11:23,662 --> 00:11:25,539 Tôi nhìn vào anh... 106 00:11:26,540 --> 00:11:28,750 Anh đang ở đó trước mặt tôi. 107 00:11:28,834 --> 00:11:30,669 Chúng ta thuộc về thế giới này. 108 00:11:32,045 --> 00:11:34,339 Người duy nhất tồn tại đối với tôi. 109 00:11:34,423 --> 00:11:36,717 Thế giới của thời điểm hiện tại. 110 00:11:36,800 --> 00:11:38,594 Xin vui lòng, 111 00:11:38,677 --> 00:11:40,220 đừng bỏ đi. 112 00:11:41,138 --> 00:11:45,517 Anh là ký ức duy nhất mà bây giờ tôi có. 113 00:11:48,061 --> 00:11:49,438 Robert. 114 00:11:49,855 --> 00:11:51,106 Robert. 115 00:11:52,107 --> 00:11:55,194 Miễn là anh ở đây, em sẽ nhớ tên của anh. 116 00:11:55,652 --> 00:11:57,613 Đừng bao giờ rời xa em. 117 00:11:58,822 --> 00:12:02,451 Ngay sau khi anh đi, em sẽ quên anh. 118 00:12:38,320 --> 00:12:40,864 Cứ như thể em còn là một trinh nữ. 119 00:12:40,948 --> 00:12:42,950 Đây là lần đầu tiên em đã từng làm tình. 120 00:12:43,575 --> 00:12:47,955 Mọi thứ cơ thể em đã làm trước đây bây giờ đã bị lãng quên. 121 00:12:48,455 --> 00:12:50,999 Đi, đưa em đi nào. 122 00:13:10,477 --> 00:13:12,729 Di chuyển trong em. 123 00:13:12,813 --> 00:13:14,106 Dịu dàng. 124 00:13:16,692 --> 00:13:20,195 Nhìn anh đi, và em sẽ không bao giờ quên anh. 125 00:17:14,554 --> 00:17:16,556 Hãy vào trong em. 126 00:17:16,890 --> 00:17:17,974 Lần nữa. 127 00:17:18,558 --> 00:17:22,562 Em sẽ không bao giờ quên anh. Điều đó là không thể. 128 00:17:22,813 --> 00:17:24,773 Hãy nhìn em. 129 00:17:26,483 --> 00:17:31,404 Em muốn chết theo từng hơi thở vì vậy em sẽ không bao giờ quên anh. 130 00:17:58,598 --> 00:18:00,976 Anh phải đi ngay bây giờ. 131 00:18:01,059 --> 00:18:03,770 - Tối nay anh sẽ quay về. - Đừng bỏ em. 132 00:18:03,854 --> 00:18:05,647 Anh phải đi. 133 00:18:06,147 --> 00:18:08,024 Đừng hờn dỗi. 134 00:18:13,113 --> 00:18:15,824 Đây, anh để lại cho em số điện thoại văn phòng của anh. 135 00:18:16,408 --> 00:18:20,620 Trong trường hợp em muốn gọi cho anh, hoặc có bất cứ điều gì xảy ra. 136 00:18:24,624 --> 00:18:26,376 Hẹn gặp lại em tối nay. 137 00:19:10,962 --> 00:19:12,631 Xin chào, Elisabeth. 138 00:19:14,633 --> 00:19:16,801 Tự nhiên cô không nhận ra tôi 139 00:19:17,344 --> 00:19:18,887 hoặc Solange. 140 00:19:19,387 --> 00:19:21,348 Điều đó không có gì đáng ngạc nhiên. 141 00:19:22,223 --> 00:19:25,268 Tôi là bác sĩ của cô, và Solange là trợ lý của tôi. 142 00:19:26,061 --> 00:19:28,647 Đi với chúng tôi. Chúng tôi sẽ đưa cô về tận nhà. 143 00:19:31,608 --> 00:19:34,694 Không, tôi phải ở lại đây... 144 00:19:35,654 --> 00:19:37,948 và đợi Robert. 145 00:19:38,031 --> 00:19:39,741 Robert là ai? 146 00:19:48,875 --> 00:19:51,419 Cô thậm chí còn không biết cô đang ở nhà của ai. 147 00:19:51,503 --> 00:19:55,799 Trong một phút, cô thậm chí quên cả tên Robert. 148 00:19:59,177 --> 00:20:01,262 Anh ta không còn tồn tại đối với cô. 149 00:20:02,055 --> 00:20:05,809 Điều duy nhất tồn tại là thời điểm hiện tại. 150 00:20:05,892 --> 00:20:07,394 Ngay bây giờ. 151 00:20:08,269 --> 00:20:11,690 Cô đã quên về căn hộ và chủ nhân của nó. 152 00:20:13,566 --> 00:20:16,152 Tôi là người duy nhất cô có thể nhận ra bây giờ. 153 00:20:16,903 --> 00:20:18,822 Nếu tôi bỏ đi, 154 00:20:18,905 --> 00:20:22,826 cô sẽ ở lại một mình, không có ký ức, 155 00:20:22,909 --> 00:20:24,828 không biết cô đang ở đâu, 156 00:20:24,911 --> 00:20:27,205 thậm chí không biết cô là ai. 157 00:20:33,086 --> 00:20:34,838 Cô có nghe không, Elisabeth? 158 00:20:34,921 --> 00:20:39,676 Một mình, không có ký ức, không thể nghĩ về bất cứ điều gì hoặc bất cứ ai. 159 00:20:42,429 --> 00:20:45,849 Đầu óc cô trống rỗng... trống rỗng kinh khủng. 160 00:20:45,932 --> 00:20:47,892 Không, hãy ở lại với tôi. 161 00:20:47,976 --> 00:20:49,978 Không, cô sẽ đi với chúng tôi. 162 00:20:50,770 --> 00:20:52,272 Giúp cô ấy. 163 00:21:39,402 --> 00:21:41,738 Không, tôi không biết ông là ai. 164 00:21:41,821 --> 00:21:43,740 Tôi không nghĩ rằng tôi nên đi với ông. 165 00:21:43,823 --> 00:21:48,036 Vậy thì cô có thể tự do đi, Elisabeth. Cô có thể trở lại căn phòng đó. 166 00:21:48,328 --> 00:21:50,330 Nhưng nó ở đâu? 167 00:21:52,165 --> 00:21:55,668 Cô thấy đấy, cô thậm chí không thể tìm thấy tòa nhà. 168 00:21:56,252 --> 00:21:58,171 Cô sẽ bị lạc nếu không có chúng tôi. 169 00:24:05,840 --> 00:24:08,968 Cô sống trên tầng 30, căn hộ số 35. 170 00:24:09,052 --> 00:24:11,638 Cô sống với một người bạn. Tên cô ấy là Catherine. 171 00:24:11,721 --> 00:24:15,141 - Catherine? Tôi không nhớ cô ấy. - Không thành vấn đề. 172 00:24:15,225 --> 00:24:18,102 Buông tôi ra. Tôi không phải là tù nhân. 173 00:24:23,775 --> 00:24:25,818 Nó đây. Vào đi. 174 00:24:31,532 --> 00:24:34,827 Xin chào. Tôi là Elisabeth. 175 00:24:34,911 --> 00:24:36,746 Tôi là Catherine. 176 00:24:39,624 --> 00:24:41,960 Tôi nghĩ rằng tôi sống ở đây với bạn. 177 00:24:42,627 --> 00:24:44,754 Có lẽ. 178 00:24:45,964 --> 00:24:48,967 Một số thứ trong tủ không phải của tôi. 179 00:24:49,050 --> 00:24:50,843 Chúng chắc là của bạn. 180 00:24:52,178 --> 00:24:54,180 Bạn không nhận ra tôi sao? 181 00:24:59,102 --> 00:25:02,772 Tôi xin lỗi. Tôi phải nhận ra bạn, tất nhiên. 182 00:25:04,023 --> 00:25:08,236 Nhưng... tôi bị ốm, bạn biết đấy. 183 00:25:09,529 --> 00:25:14,325 Những ký ức của tôi rời khỏi đầu tôi. Chúng trốn thoát khỏi tôi. 184 00:25:14,409 --> 00:25:16,452 Trong trường hợp đó, 185 00:25:16,536 --> 00:25:18,413 chúng ta có vài điểm tương đồng. 186 00:25:20,123 --> 00:25:22,959 Tôi cũng không có bất kỳ ký ức nào. 187 00:25:26,879 --> 00:25:28,423 Đừng khóc. 188 00:25:29,215 --> 00:25:31,884 Chúng ta không có hồi ức về nhau, 189 00:25:32,510 --> 00:25:35,263 nhưng tôi chắc rằng chúng ta đã là bạn. 190 00:25:37,724 --> 00:25:40,518 Hãy giả vờ rằng chúng ta là bạn thời thơ ấu. 191 00:25:41,311 --> 00:25:44,522 Chúng ta luôn luôn như vậy. Bạn nghĩ sao? 192 00:25:46,024 --> 00:25:48,234 Bạn thật đáng yêu, Elisabeth. 193 00:25:49,152 --> 00:25:53,156 Vâng, chúng ta là bạn thời thơ ấu. 194 00:25:53,698 --> 00:25:57,160 Cả hai chúng ta đều được nuôi dưỡng ở vùng nông thôn. 195 00:25:57,243 --> 00:25:59,037 Bạn có nhớ không? 196 00:25:59,120 --> 00:26:04,417 Chúng ta đã chơi cùng nhau khi chúng ta còn nhỏ, đua nhau bắt ốc sên. 197 00:26:05,418 --> 00:26:08,087 Và sau này, chúng ta... 198 00:26:09,005 --> 00:26:10,340 Chúng ta... 199 00:26:10,423 --> 00:26:11,841 Đúng! 200 00:26:11,924 --> 00:26:14,135 Chúng ta đã đến trường cùng nhau. 201 00:26:14,594 --> 00:26:16,637 Tôi nhớ rất rõ. 202 00:26:18,931 --> 00:26:20,224 Và... 203 00:26:22,268 --> 00:26:24,645 điểm của bạn tốt hơn điểm của tôi. 204 00:26:26,105 --> 00:26:30,818 Và bạn đã giúp tôi làm bài tập về nhà, phải không? 205 00:26:31,611 --> 00:26:32,862 Phải không bạn? 206 00:26:32,945 --> 00:26:34,989 Phải không bạn? Bạn có nhớ không? 207 00:26:35,573 --> 00:26:37,116 Phải không bạn? 208 00:26:44,290 --> 00:26:46,417 Phải không bạn? Bạn có nhớ không? 209 00:26:59,639 --> 00:27:01,933 Elisabeth, cô đã trở lại. 210 00:27:03,351 --> 00:27:05,269 Anh biết tôi? 211 00:27:05,812 --> 00:27:06,896 Tất nhiên. 212 00:27:06,979 --> 00:27:11,442 Kể từ khi tôi sống ở đây, tâm trí của tôi vẫn còn nguyên vẹn. Tôi không còn quên nữa. 213 00:27:11,526 --> 00:27:15,822 Vì vậy, tôi biết cô là Elisabeth. Cô đã biến mất hai ngày trước. 214 00:27:17,323 --> 00:27:20,243 Hai bạn trông rất buồn. Đừng lo lắng. 215 00:27:20,326 --> 00:27:22,245 Tiến sĩ Francis sẽ chữa khỏi cho các cô. 216 00:27:22,328 --> 00:27:27,208 Hãy nhìn tôi xem. Tôi có thể nhớ mọi thứ kể từ khi tôi ở đây. 217 00:27:27,917 --> 00:27:30,044 Tôi quên mất. Bữa tối của các cô. 218 00:27:44,559 --> 00:27:46,394 Chúng tôi được nhận bữa tối mang đến phòng của chúng tôi. 219 00:27:46,477 --> 00:27:49,188 - Giống như trong khách sạn. - Giống như trong tù. 220 00:28:06,205 --> 00:28:07,790 Nhìn này. 221 00:28:07,874 --> 00:28:09,667 Súp tôm hùm. 222 00:28:10,376 --> 00:28:12,545 Bạn không nhận được thứ đó trong tù đâu. 223 00:30:51,287 --> 00:30:52,997 Catherine. 224 00:30:54,206 --> 00:30:55,833 Chúa tôi! 225 00:30:55,916 --> 00:30:57,877 Tôi không ý kiến. 226 00:30:59,378 --> 00:31:01,881 Tại sao bạn không nói với tôi? 227 00:31:04,133 --> 00:31:07,845 Bạn đã đến và nói với tôi rằng chúng ta đã biết nhau, 228 00:31:07,928 --> 00:31:10,848 và chúng ta đã chơi cùng nhau khi chúng ta còn nhỏ. 229 00:31:10,931 --> 00:31:14,101 Tôi quên rằng tôi đã từng như thế này, 230 00:31:14,685 --> 00:31:17,188 mà tôi không thể kiểm soát tay của tôi đang làm gì. 231 00:31:18,064 --> 00:31:22,109 Mỗi bước đi của tôi giống như bên trong đầu của tôi. 232 00:31:22,193 --> 00:31:23,694 Vô ích. 233 00:31:24,320 --> 00:31:25,863 Phi logic. 234 00:31:26,656 --> 00:31:28,157 Không hợp lý. 235 00:31:28,240 --> 00:31:29,367 Vô ích. 236 00:33:36,035 --> 00:33:38,871 Con của tôi. Cô đã tìm thấy con tôi chưa? 237 00:33:39,246 --> 00:33:41,290 Hãy nói cho tôi biết nếu cô biết nó ở đâu, 238 00:33:41,373 --> 00:33:42,875 nếu cô biết bất cứ điều gì. 239 00:33:43,626 --> 00:33:46,962 Cô hiểu không? Tôi biết tôi có một đứa con. 240 00:33:47,046 --> 00:33:48,881 Tôi chắc chắn về điều đó. 241 00:33:48,964 --> 00:33:51,801 Tôi thậm chí có thể nghe thấy tiếng của nó. 242 00:33:51,884 --> 00:33:55,721 Nhưng ngay khi tôi sắp nhìn thấy khuôn mặt của nó, 243 00:33:56,222 --> 00:33:57,807 ...nó biến mất. 244 00:33:59,850 --> 00:34:03,479 Tôi thậm chí không biết đó là một bé trai hay một bé gái. 245 00:34:05,356 --> 00:34:08,067 Phải có ai đó ở đây biết. 246 00:34:08,442 --> 00:34:11,111 Cô... cô có biết con tôi ở đâu không? 247 00:34:11,779 --> 00:34:14,782 Nói với tôi đi. Đó là kỷ niệm duy nhất của tôi. 248 00:34:14,865 --> 00:34:16,450 Cô có biết không? 249 00:34:19,078 --> 00:34:21,330 Vậy là cô cũng không biết? 250 00:34:22,414 --> 00:34:24,667 Không còn gì khác 251 00:34:24,750 --> 00:34:26,252 của cuộc đời tôi, 252 00:34:26,752 --> 00:34:30,464 về những gì tôi đã làm, về những gì tôi đã có. 253 00:34:31,590 --> 00:34:34,593 Không ai biết nữa. 254 00:34:35,261 --> 00:34:36,929 Nhưng tại sao? 255 00:34:37,388 --> 00:34:39,932 Tại sao? Tại sao? 256 00:34:52,152 --> 00:34:54,405 Tôi sẽ nhớ cho bà. 257 00:34:54,905 --> 00:34:58,492 Đó là một cô bé. Cô bé sẽ quay lại. 258 00:34:59,118 --> 00:35:01,829 Có đúng như vậy không? Cô có thực sự biết con bé không? 259 00:35:01,912 --> 00:35:03,873 Đúng. Đúng rồi. 260 00:35:03,956 --> 00:35:05,875 Ngay cả khi nó rất điên rồ, nó là sự thật. 261 00:35:05,958 --> 00:35:09,086 Con bé của tôi. Tên con bé là gì? 262 00:35:09,461 --> 00:35:10,963 Cô bé được gọi là... 263 00:35:12,631 --> 00:35:14,133 Alice. 264 00:35:15,801 --> 00:35:17,344 Alice? 265 00:35:18,304 --> 00:35:20,890 Alice. Vâng, đó là con bé. 266 00:35:20,973 --> 00:35:23,058 Tôi chắc chắn đó là con bé. 267 00:35:35,654 --> 00:35:38,490 Cô nói gì, tên con gái nhỏ của tôi là gì? 268 00:35:48,959 --> 00:35:53,464 Bạn thấy không? Chúng tôi tạo ra những kỷ niệm cho nhau. 269 00:35:54,256 --> 00:35:58,761 Một số điều đã trở lại với chúng tôi kể từ khi chúng tôi đã ở đây. 270 00:35:59,720 --> 00:36:03,432 Chúng tôi không chắc liệu những ký ức là thật hoặc được tạo ra. 271 00:36:12,441 --> 00:36:15,027 Nhìn xem. Hình ảnh cũ. 272 00:36:16,195 --> 00:36:18,030 Chúng là của tôi. 273 00:36:18,113 --> 00:36:20,032 Họ có thể là của gia đình tôi. 274 00:36:20,115 --> 00:36:21,867 Tôi không thể nhớ. 275 00:36:22,409 --> 00:36:27,039 Có lẽ chỉ cần nhìn vào chúng Tôi sẽ nhận ra một khuôn mặt, 276 00:36:27,122 --> 00:36:28,457 một số đôi mắt, 277 00:36:28,540 --> 00:36:30,376 một biểu cảm, 278 00:36:30,459 --> 00:36:31,961 một nụ cười. 279 00:36:33,462 --> 00:36:36,173 Một cái gì đó mà tôi sẽ nhận ra. 280 00:37:02,241 --> 00:37:04,368 Chúa đã giúp tôi! 281 00:37:09,790 --> 00:37:11,750 Tất cả chúng ta đều là tù nhân, 282 00:37:11,834 --> 00:37:14,211 tất cả ra khỏi tâm trí của chúng tôi. 283 00:37:15,879 --> 00:37:17,548 Có chuyện gì với anh ta vậy? 284 00:37:18,590 --> 00:37:20,843 Anh ta đã mất cảm giác thăng bằng. 285 00:37:20,926 --> 00:37:23,053 Và anh ta cũng vụng về, giống như tôi. 286 00:37:23,595 --> 00:37:25,764 Anh ta khó có thể đứng dậy. 287 00:37:45,451 --> 00:37:47,995 Không có điện thoại trong tòa tháp này đâu. 288 00:37:49,621 --> 00:37:51,957 Phải có một cách để thoát ra. 289 00:37:52,833 --> 00:37:54,376 Tại sao lại phải trốn thoát? 290 00:37:54,960 --> 00:37:56,628 Bạn sẽ đi đâu? 291 00:37:57,129 --> 00:37:59,548 Bạn sẽ đến gặp ai? 292 00:38:05,637 --> 00:38:07,723 Chúng ta không biết gì về bản thân. 293 00:38:08,932 --> 00:38:12,811 Các bác ở hai tầng đầu. Mọi thứ đều được bảo vệ. 294 00:38:14,021 --> 00:38:16,023 Không ai vượt qua được. 295 00:38:16,523 --> 00:38:18,609 Không ai cố gắng vượt qua. 296 00:38:20,652 --> 00:38:22,654 Họ chăm sóc chúng tôi. 297 00:38:25,824 --> 00:38:30,245 Đôi khi, hai hoặc ba người trong chúng tôi không trả lời bất cứ điều gì. 298 00:38:30,329 --> 00:38:32,498 Họ trở nên giống như động vật, 299 00:38:32,581 --> 00:38:34,666 vì vậy họ bị bắt đi, 300 00:38:35,375 --> 00:38:37,377 và chúng tôi không bao giờ gặp lại họ nữa. 301 00:39:24,633 --> 00:39:28,303 Điều duy nhất còn lại để chúng tôi làm là chạm vào cơ thể của chúng ta. 302 00:39:29,388 --> 00:39:31,390 Đó là niềm vui duy nhất của chúng tôi. 303 00:39:31,890 --> 00:39:34,059 Người duy nhất chúng tôi không quên. 304 00:39:35,060 --> 00:39:36,061 Nào. 305 00:40:01,920 --> 00:40:03,172 Chào buổi tối. 306 00:40:03,255 --> 00:40:05,591 Mọi người đều tìm kiếm cuộc phiêu lưu trong các hành lang. 307 00:40:06,216 --> 00:40:08,385 Mọi người cần giúp đỡ. 308 00:40:08,468 --> 00:40:10,929 Tôi là người duy nhất ở đây ai đó có thể nhớ. 309 00:40:11,889 --> 00:40:18,520 Sau này, cô sẽ nói với tôi cô đã quên số phòng của cô. 310 00:40:19,646 --> 00:40:23,692 Cô gọi cho tôi, và tôi nói với cô rằng cô sống ở phòng số 35. 311 00:40:23,775 --> 00:40:26,236 Đó là giá trị của một vài đặc quyền, phải không? 312 00:40:36,246 --> 00:40:38,081 Hãy làm theo cách của cô. 313 00:40:38,165 --> 00:40:40,125 Cô sẽ phải tự lo thân. 314 00:40:46,465 --> 00:40:48,926 Cô ấy đã đi. 315 00:40:49,426 --> 00:40:52,971 Còn tôi thì sao? Điều gì sẽ xảy ra với tôi? 316 00:40:53,889 --> 00:40:56,225 Điều gì sẽ xảy ra với tôi? 317 00:41:52,990 --> 00:41:54,700 Ôi Chúa ơi! 318 00:41:54,783 --> 00:41:56,785 Tôi không thể nhớ bạn là ai, 319 00:41:56,868 --> 00:41:59,788 nhưng bạn là ai đó rất quan trọng với tôi. 320 00:42:02,207 --> 00:42:04,084 Bạn là Veronique. 321 00:42:04,167 --> 00:42:05,919 Trời tối. 322 00:42:06,545 --> 00:42:08,964 Chúng ta đang chạy trốn, tay trong tay. 323 00:42:09,715 --> 00:42:11,883 Và rồi, bạn buông tay tôi ra. 324 00:42:12,718 --> 00:42:14,386 Đèn sáng. 325 00:42:15,137 --> 00:42:17,222 Đèn pha ô tô. 326 00:42:19,808 --> 00:42:23,729 Tôi không thể nhận ra... Tôi không thể tìm thấy... 327 00:42:26,565 --> 00:42:29,318 Nhưng tôi chắc chắn chúng ta là bạn. 328 00:42:31,445 --> 00:42:33,322 Không có ích gì khi cố gắng nhớ lại. 329 00:42:33,405 --> 00:42:35,949 Hãy đến đây, chúng ta sẽ không xa cách nữa. 330 00:42:36,033 --> 00:42:37,951 Phòng của tôi ở đây. 331 00:42:42,748 --> 00:42:45,292 Cô ấy sẽ không bao giờ có thể tìm được phòng của chúng tôi. 332 00:42:47,085 --> 00:42:49,338 Cô ấy sẽ không bao giờ trở lại. 333 00:42:55,344 --> 00:42:57,137 Quay lại đi. 334 00:42:58,180 --> 00:42:59,598 Quay lại. 335 00:43:17,949 --> 00:43:21,953 Hình ảnh này rất mạnh mẽ. 336 00:43:22,788 --> 00:43:24,915 Bạn và tôi, vào ban đêm. 337 00:43:25,374 --> 00:43:27,209 Chúng ta đã chạy trốn. 338 00:43:27,292 --> 00:43:31,838 Tôi không thể nhớ bất cứ điều gì về nơi này. Bạn có thể cho tôi biết về nó không? 339 00:43:32,339 --> 00:43:34,466 Chúng ta đang ở trong một tòa tháp. 340 00:43:35,092 --> 00:43:39,388 Bạn có thể nhìn thấy Khải Hoàn Môn từ cửa sổ trên tầng cao nhất. 341 00:43:39,471 --> 00:43:41,723 Nó được bao quanh bằng các tòa tháp khác. 342 00:43:42,474 --> 00:43:46,853 Người duy nhất chúng ta từng thấy là Tiến sĩ Francis, 343 00:43:46,937 --> 00:43:49,898 bảo vệ tầng hoặc Solange. 344 00:43:49,981 --> 00:43:51,233 Có một người bảo vệ sao? 345 00:43:51,817 --> 00:43:53,318 Vâng, anh ta có vũ khí. 346 00:43:53,402 --> 00:43:55,987 Vậy là, chúng ta bị mắc kẹt ở đây? 347 00:43:57,239 --> 00:43:58,990 Tôi không biết. 348 00:43:59,074 --> 00:44:00,325 Có lẽ. 349 00:44:01,993 --> 00:44:06,081 Trong ký ức mà chúng tôi chia sẻ, chúng tôi đã chạy trốn. Họ đang đuổi theo chúng tôi. 350 00:44:08,583 --> 00:44:10,794 Tôi sẽ ghi lại số phòng của bạn. 351 00:44:10,877 --> 00:44:12,879 Nếu không, tôi sẽ quên nó mất. 352 00:44:18,176 --> 00:44:20,011 Một mẩu giấy. 353 00:44:23,348 --> 00:44:25,475 Đó là một số điện thoại. 354 00:44:26,017 --> 00:44:27,060 Robert. 355 00:44:29,020 --> 00:44:30,689 Robert? 356 00:44:31,898 --> 00:44:33,859 Nó không có ý nghĩa gì đối với tôi. 357 00:44:33,942 --> 00:44:35,944 Có lẽ anh ấy là một người bạn. 358 00:44:37,154 --> 00:44:39,698 Trong bất kỳ trường hợp nào, đó là một người nào đó ở bên ngoài. 359 00:44:41,032 --> 00:44:44,494 Tôi sẽ cố gắng thoát ra để tìm điện thoại. 360 00:44:45,579 --> 00:44:47,539 Có lẽ người bảo vệ có một cái. 361 00:44:48,665 --> 00:44:52,419 Nếu anh Robert này là một người bạn, anh ấy sẽ đến và tìm chúng ta. 362 00:44:56,298 --> 00:44:58,383 Tại sao bạn muốn bỏ đi? 363 00:44:58,467 --> 00:45:01,344 Chúng ta đã bị giấu đi, bị nhốt. 364 00:45:02,637 --> 00:45:05,223 Bạn nói đúng. Nhưng phải là ban đêm. 365 00:45:06,141 --> 00:45:09,978 Chúng ta sẽ có thể chế ngự được người bảo vệ và thực hiện cuộc gọi. 366 00:45:10,061 --> 00:45:14,191 Còn những người khác trong tháp có nguy hiểm không? 367 00:45:14,274 --> 00:45:16,318 Chúng tôi không nguy hiểm. 368 00:45:16,401 --> 00:45:21,281 Đôi khi chúng tôi có những ý tưởng điên rồ trong đầu của chúng tôi, đó là tất cả. 369 00:45:22,073 --> 00:45:23,742 Mọi thứ đều bình thường, 370 00:45:23,825 --> 00:45:28,955 ...ngoại trừ... vì một cái gì đó nhỏ bé Trong đầu tôi. 371 00:45:30,707 --> 00:45:33,585 - Cả của bạn nữa, Elisabeth. - Vâng, tôi biết. 372 00:45:34,336 --> 00:45:39,758 Hay quên hoặc vụng về, nhưng đó là tất cả. 373 00:45:40,509 --> 00:45:42,260 Có một sự lo lắng. 374 00:45:42,344 --> 00:45:44,304 Có nỗi sợ hãi. 375 00:45:44,387 --> 00:45:48,058 Bạn không nhớ à, các cuộc tấn công lo lắng? 376 00:45:51,061 --> 00:45:55,190 Họ có thể ảnh hưởng đến bất kỳ ai bất cứ lúc nào. 377 00:45:55,690 --> 00:45:59,319 Đó là lý do tại sao họ có máy quay theo dõi chúng ta. 378 00:46:00,111 --> 00:46:05,492 Khi ai đó lên cơn lo âu, trở nên điên cuồng vì sợ hãi. 379 00:46:06,451 --> 00:46:08,828 Các lính canh phải can thiệp. 380 00:46:10,080 --> 00:46:12,832 Không ai suy nghĩ đến việc rời khỏi tháp này. 381 00:46:14,417 --> 00:46:17,754 Tôi đi đây. Chúng ta đã trốn thoát một lần. 382 00:46:18,463 --> 00:46:20,840 Tôi sẽ đi với bạn. Bạn là bạn của tôi. 383 00:46:22,259 --> 00:46:24,469 Hãy giả vờ như bạn đã sẵn sàng đi ngủ. 384 00:46:25,345 --> 00:46:27,806 Tôi về phòng đây. 385 00:46:27,889 --> 00:46:30,016 Có người tôi muốn đi với chúng ta. 386 00:47:51,556 --> 00:47:54,059 Tôi sẽ trở lại với bạn. 387 00:47:56,436 --> 00:47:58,647 Tôi đã không quên về bạn. 388 00:48:00,315 --> 00:48:02,984 Bạn nên tin tưởng tôi. 389 00:48:05,487 --> 00:48:07,781 Tôi không quên bạn. 390 00:48:31,763 --> 00:48:33,682 Khi đêm đến, 391 00:48:34,265 --> 00:48:38,853 tất cả những gì còn lại là sự lo lắng 392 00:48:38,937 --> 00:48:44,776 cho những người đã mất trong thế giới của các tòa tháp. 393 00:49:00,959 --> 00:49:03,628 Nào. Tôi sẽ đưa cô trở lại phòng của cô. 394 00:49:03,712 --> 00:49:06,089 Cô sẽ không thể tự tìm thấy nó đâu. 395 00:49:39,998 --> 00:49:42,250 Hãy để tôi làm điều đó. Tôi sẽ cởi quần áo của cô ra. 396 00:49:42,333 --> 00:49:44,335 Tôi không muốn ở lại với anh. 397 00:49:45,378 --> 00:49:46,921 Jacques ở đâu? 398 00:49:47,005 --> 00:49:49,382 Tôi là trợ lý của bác sĩ. Cô phải tuân theo tôi. 399 00:53:20,718 --> 00:53:22,553 Chúng ta sẽ đi ngay bây giờ. 400 00:53:29,978 --> 00:53:34,941 Nào. Không ai được bỏ lại một mình vào ban đêm với sự lo lắng của họ. 401 00:53:47,495 --> 00:53:49,497 Không! Cô. 402 00:53:49,956 --> 00:53:53,334 Với cô. Không tiêm, không dùng thuốc. 403 00:53:53,418 --> 00:53:56,671 Với cô. Chỉ với cô thôi. 404 00:53:57,130 --> 00:53:59,424 Anh không muốn bác sĩ chữa khỏi bệnh sao? 405 00:54:00,383 --> 00:54:03,970 Ông ấy chữa khỏi lo lắng, nhưng ông ấy làm trống suy nghĩ của người ta. 406 00:54:04,345 --> 00:54:07,557 Ông ấy chữa khỏi cơ thể, nhưng ông ấy làm trống rỗng đầu tôi. 407 00:54:07,640 --> 00:54:08,891 Nào. 408 00:55:42,193 --> 00:55:43,361 Nào. 409 00:56:09,846 --> 00:56:11,389 Đừng di chuyển. 410 00:59:12,361 --> 00:59:13,696 Dừng tại đó! 411 00:59:27,126 --> 00:59:29,086 Chặn tất cả các lối ra khỏi tháp. 412 00:59:29,170 --> 00:59:31,672 Tập hợp tất cả mọi người. Cảnh báo chung. 413 00:59:46,562 --> 00:59:48,898 - Xin chào? - Elisabeth đây. 414 00:59:48,981 --> 00:59:50,816 Em đang ở đâu vậy? 415 00:59:50,900 --> 00:59:53,027 Làm thế nào mà anh biết tôi? 416 00:59:53,527 --> 00:59:55,029 Tôi không thể nhớ gì cả. 417 00:59:55,112 --> 00:59:57,114 Chỉ cần cho anh biết em đang ở đâu. Anh đến ngay. 418 00:59:58,324 --> 01:00:00,993 Đó là một tòa tháp lớn, màu đen, 419 01:00:01,786 --> 01:00:04,038 bao quanh bởi các tòa tháp khác. 420 01:00:04,121 --> 01:00:05,915 Tôi với Veronique. 421 01:00:06,248 --> 01:00:07,958 Chúng tôi sẽ cố gắng thoát ra. 422 01:00:08,834 --> 01:00:10,419 Anh nghĩ anh biết em đang ở đâu. 423 01:00:10,503 --> 01:00:13,172 Chờ anh ở phía trước. Anh sẽ đến đó sau 10 phút. 424 01:00:52,878 --> 01:00:54,839 Hãy nhanh chóng rời khỏi đây. 425 01:00:55,297 --> 01:00:56,924 Tôi sợ. 426 01:00:57,716 --> 01:00:59,927 Tự nhiên tôi cũng sợ. 427 01:01:01,345 --> 01:01:03,889 Như thể tòa tháp đang cố gắng để giữ chúng ta lại. 428 01:01:44,180 --> 01:01:45,764 Tôi muốn họ còn sống! 429 01:01:53,772 --> 01:01:56,775 Cô không thể trốn thoát khỏi tháp đen mà dễ dàng thế. 430 01:02:34,438 --> 01:02:36,607 Đừng di chuyển, nếu không tôi sẽ bắn! 431 01:03:28,409 --> 01:03:31,287 THÔNG TIN 432 01:04:17,708 --> 01:04:19,543 Nhìn vào bạn của cô xem. 433 01:04:20,794 --> 01:04:22,421 Cô ấy đã chết. 434 01:04:25,841 --> 01:04:27,843 Họ đã làm gì bạn? 435 01:04:28,636 --> 01:04:30,220 Veronique? 436 01:04:30,721 --> 01:04:32,514 Hãy nhìn tôi. 437 01:04:52,201 --> 01:04:55,412 Veronique là ai? 438 01:04:56,705 --> 01:04:57,706 Ôi không. 439 01:04:59,375 --> 01:05:00,918 Không phải bạn. 440 01:05:01,710 --> 01:05:04,797 Đi đi! Hãy để tôi tự do. 441 01:05:05,339 --> 01:05:07,049 Làm việc gì đó đi. 442 01:05:07,132 --> 01:05:09,009 Đừng cho phép mình chết! 443 01:05:29,279 --> 01:05:32,282 Tình yêu tội nghiệp, tội nghiệp của tôi. 444 01:06:03,397 --> 01:06:06,066 Thật không lịch sự khi vào nhà của người khác với một khẩu súng. 445 01:06:06,150 --> 01:06:07,901 Elisabeth ở đâu? 446 01:06:07,985 --> 01:06:11,071 Cô ấy là một tù nhân. Tôi sẽ không ra đi nếu không có cô ấy. 447 01:06:11,155 --> 01:06:13,490 - Anh có thể chơi piano không? - Đàn piano? 448 01:06:13,574 --> 01:06:15,325 Đừng làm khuôn mặt đó. 449 01:06:16,493 --> 01:06:18,495 Hãy đến đây, tôi sẽ đưa anh đi. 450 01:06:18,996 --> 01:06:23,542 Hãy tưởng tượng một cây đàn piano, hoặc, tốt hơn là, một cây vĩ cầm. 451 01:06:24,835 --> 01:06:27,421 Hãy để bản thân được hướng dẫn bởi tiếng nhạc vĩ cầm. 452 01:06:27,504 --> 01:06:30,340 Sau đó, nếu anh tốt, 453 01:06:30,424 --> 01:06:32,426 anh sẽ tìm thấy người anh yêu. 454 01:06:40,350 --> 01:06:43,312 - Elisabeth ở đâu? - Hãy yên lặng. 455 01:06:43,395 --> 01:06:44,938 Nhảy với tôi đi. 456 01:06:45,022 --> 01:06:46,815 Tôi sẽ đưa anh đến với cô ấy sau. 457 01:06:57,701 --> 01:07:00,621 Tốt. Hãy để cô ấy trì hoãn anh ta thêm một thời gian nữa. 458 01:07:01,121 --> 01:07:03,540 Chỉ một lúc nữa thôi. 459 01:07:45,624 --> 01:07:48,252 Vậy là đủ với trò chơi của cô rồi! Cô ấy ở đâu? 460 01:08:28,250 --> 01:08:30,502 Không quan trọng, Veronique. 461 01:08:32,963 --> 01:08:35,299 Tôi có thể cảm thấy mình đang đi ngay bây giờ. 462 01:08:39,428 --> 01:08:41,638 Tôi không thể nhớ chúng ta đang ở đâu... 463 01:08:42,764 --> 01:08:44,474 hoặc chúng ta là ai. 464 01:08:45,934 --> 01:08:47,936 Tôi có thể cảm thấy lo lắng, 465 01:08:49,187 --> 01:08:51,481 nhưng điều gì đã xảy ra với chúng ta? 466 01:08:52,441 --> 01:08:54,610 Đầu óc tôi trống rỗng. 467 01:08:56,320 --> 01:08:57,863 Nó đang đóng lại. 468 01:09:02,701 --> 01:09:04,244 Nói với tôi... 469 01:09:05,662 --> 01:09:07,831 Nói cho tôi tên của bạn. 470 01:09:34,066 --> 01:09:37,027 Đó là nó, giống như những người khác, 471 01:09:37,277 --> 01:09:39,404 họ đã chết. 472 01:10:22,030 --> 01:10:26,743 Tôi thực sự xin lỗi vì anh đã bị đánh, nhưng đó là cách duy nhất. 473 01:10:27,494 --> 01:10:29,830 Bây giờ anh không thể làm hại chúng tôi nữa. 474 01:10:29,913 --> 01:10:32,416 Tòa tháp đã được sơ tán, và bệnh nhân của tôi đã ra đi. 475 01:10:33,417 --> 01:10:37,421 Nói về bệnh nhân của ông, ông đã có một cách đối xử kỳ lạ với họ. 476 01:10:38,755 --> 01:10:42,134 Chúng tôi sẽ giải thích. Sau đó, anh sẽ để cho chúng tôi được yên. 477 01:10:42,217 --> 01:10:43,844 Nó thực sự khá đơn giản. 478 01:10:43,927 --> 01:10:47,597 Chúng tôi đã cô lập một nhóm người bị nhiễm một căn bệnh không rõ 479 01:10:47,681 --> 01:10:49,599 mà chúng tôi đang cố gắng điều trị. 480 01:10:50,851 --> 01:10:53,103 Họ đồng ý bị cô lập. 481 01:10:55,397 --> 01:10:57,274 Còn những vệ binh có vũ trang thì sao? 482 01:10:57,816 --> 01:11:00,152 Căn bệnh này tấn công tâm trí, 483 01:11:00,235 --> 01:11:03,155 lây nhiễm các tế bào não, làm chết tế bào. 484 01:11:03,238 --> 01:11:05,741 Điều này gây ra những phản ứng kỳ lạ. 485 01:11:08,618 --> 01:11:10,704 Hầu hết họ đều mất trí nhớ, 486 01:11:10,787 --> 01:11:13,623 sau đó một số giác quan của họ, số dư chẳng hạn. 487 01:11:14,124 --> 01:11:18,128 Bệnh nhân bị các cơn lo âu, khiến chúng trở nên nguy hiểm. 488 01:11:25,802 --> 01:11:27,929 Đó là lý do tại sao họ được canh gác. 489 01:11:28,013 --> 01:11:30,891 Họ thoái lui. Các tế bào não chết đi. 490 01:11:30,974 --> 01:11:34,311 Tôi đã không tìm thấy bất cứ điều gì để ngăn chặn quá trình phá hoại này. 491 01:11:35,437 --> 01:11:38,774 Họ chết nhiều hơn sống, như người chết sống lại. 492 01:11:38,857 --> 01:11:41,818 Cũng giống như cây cối. Họ không còn tâm trí. 493 01:11:42,819 --> 01:11:44,946 Làm sao chuyện này lại xảy ra? 494 01:11:46,656 --> 01:11:48,450 Ồ, đó là một bí mật. 495 01:11:48,742 --> 01:11:51,578 Đó là một công việc bẩn thỉu. Tôi không tin ông. 496 01:11:51,661 --> 01:11:54,414 Các nhà chức trách đang che đậy nó để tránh một vụ tai tiếng. 497 01:11:54,498 --> 01:11:56,333 Tôi muốn gặp Elisabeth. 498 01:11:59,211 --> 01:12:02,255 Nó như thể như bây giờ cô ấy đã chết. 499 01:12:02,881 --> 01:12:04,883 Tôi muốn thấy cô ấy. 500 01:12:06,843 --> 01:12:09,721 Nếu tôi chỉ cô ấy cho anh và cô ấy không nhận ra anh, 501 01:12:09,805 --> 01:12:13,850 nếu cô ấy đi thẳng qua anh không dừng lại, 502 01:12:13,934 --> 01:12:16,853 cuối cùng anh sẽ để chúng tôi được yên chứ? 503 01:12:16,937 --> 01:12:18,313 Được. 504 01:12:18,396 --> 01:12:21,399 Ở đây. Anh có thể nhìn thấy cô ấy. 505 01:14:00,790 --> 01:14:02,083 Chó cái! 506 01:14:07,797 --> 01:14:09,799 Họ đang ở đâu vậy? 507 01:14:13,637 --> 01:14:16,723 Đã quá muộn. Họ không tồn tại nữa. 508 01:14:16,806 --> 01:14:22,562 Giai đoạn cuối cùng của sự suy giảm của họ là sự hủy diệt tâm trí của họ. 509 01:14:26,524 --> 01:14:28,401 Họ ở đâu? Ở đâu? 510 01:14:29,319 --> 01:14:32,322 Nói đi, nếu không tôi sẽ kết liễu cô. Cô đã đưa họ đi đâu? 511 01:14:33,615 --> 01:14:34,658 Lắng nghe đi. 512 01:20:36,144 --> 01:20:37,145 Gì đây? 513 01:20:38,187 --> 01:20:39,772 Chúng tôi đã bắt đầu. 514 01:20:39,856 --> 01:20:43,860 Chúng tôi đưa họ lên toa, tiêm cho họ, họ chết và bị cháy. 515 01:20:43,943 --> 01:20:46,112 Được rồi, hãy kể tôi biết chi tiết. 516 01:20:46,821 --> 01:20:49,115 - Họ đang đeo mặt nạ phẫu thuật. - Để làm gì? 517 01:20:49,198 --> 01:20:52,368 Đôi mắt trống rỗng của bệnh nhân khiến họ cảm thấy khó chịu. 518 01:20:52,452 --> 01:20:55,538 Một số người bán thịt không dám nhìn vào mắt một con bê. 519 01:20:55,622 --> 01:20:57,790 Thế là đủ rồi. Nó không buồn cười đâu. 520 01:20:57,874 --> 01:21:00,501 Tại sao? Ông có xấu hổ về những gì ông làm không? 521 01:21:01,628 --> 01:21:03,546 Tôi là bác sĩ. 522 01:21:05,840 --> 01:21:10,219 Những gì tôi buộc phải làm ở đây không liên quan gì đến thuốc. 523 01:21:21,397 --> 01:21:24,442 Cô này còn sống. Cô ta đang di chuyển. 524 01:21:25,485 --> 01:21:27,487 Chúng ta không thể kết liễu cô ta. 525 01:21:28,404 --> 01:21:31,282 Cô ta cũng giống như những người khác. Tâm trí cô ta đang chết dần. 526 01:21:41,417 --> 01:21:43,628 Cô ta đang hồi tưởng. 527 01:21:43,711 --> 01:21:45,922 Cô ta đang tỉnh lại. 528 01:21:53,346 --> 01:21:55,306 Giết cô ta đi để chúng ta có thể vượt qua nó. 529 01:21:57,183 --> 01:21:59,185 Đó sẽ là giết người đấy. 530 01:22:01,729 --> 01:22:03,690 Đó là euthanasia, vậy thôi. 531 01:22:03,773 --> 01:22:07,276 Cô ta thậm chí không thể nói. Cô ta không còn là một con người nữa. 532 01:22:08,152 --> 01:22:11,406 Hãy cho cô ta một cơ hội. Để cô ta đi. 533 01:22:14,534 --> 01:22:16,077 Được rồi. 534 01:22:16,160 --> 01:22:18,121 Anh sẽ thấy những gì cô ta làm. 535 01:27:29,265 --> 01:27:32,268 Nó như thể cô ấy không nhìn thấy hoặc nghe thấy bất cứ điều gì. 536 01:27:33,936 --> 01:27:36,313 Cô ấy đã chết rồi. Hãy để tôi kết liễu cô ấy. 537 01:27:36,397 --> 01:27:38,315 Bộ não của cô ấy đã bị phá hủy. 538 01:27:38,399 --> 01:27:40,443 Các tế bào đã chết. 539 01:27:41,986 --> 01:27:43,696 Tất cả là lỗi của ông. 540 01:27:45,031 --> 01:27:47,074 Có một sự rò rỉ từ một nhà máy điện nguyên tử, 541 01:27:47,158 --> 01:27:49,702 hoặc lò phản ứng của nó đã bị phá hoại. 542 01:27:49,785 --> 01:27:53,539 Bức xạ thoát ra qua những bức tường trong vài giây, 543 01:27:53,622 --> 01:27:56,751 tấn công ngẫu nhiên những người qua đường. 544 01:27:56,834 --> 01:28:01,672 Đó là nguyên nhân gây ra mất trí nhớ, các cuộc tấn công lo lắng. Đồ con lợn! 545 01:28:01,756 --> 01:28:03,674 Ông đang giấu kín tất cả! 546 01:28:03,758 --> 01:28:08,304 Các tế bào chết đi từng người một cho đến khi chúng đạt đến hồi quy hoàn toàn. 547 01:28:09,472 --> 01:28:11,724 Tôi đã làm tất cả những gì tôi có thể. 548 01:28:11,807 --> 01:28:14,143 Không thể làm gì hơn được nữa. 549 01:28:14,643 --> 01:28:16,812 Chúng tôi đã phải giấu họ đi. 550 01:28:17,563 --> 01:28:19,565 Hãy tưởng tượng sự hoảng loạn sẽ xảy ra sau đó. 551 01:28:20,149 --> 01:28:22,777 Chúng tôi đưa tất cả họ vào tháp đen. 552 01:28:32,119 --> 01:28:34,997 Vậy là, cô ấy chỉ giống như một con vật? 553 01:28:36,332 --> 01:28:39,543 Thậm chí không phải vậy. Giống một cái cây hơn. 46573

Can't find what you're looking for?
Get subtitles in any language from opensubtitles.com, and translate them here.