Would you like to inspect the original subtitles? These are the user uploaded subtitles that are being translated:
1
00:02:04,500 --> 00:02:09,300
TƯƠNG DẠ 2
2
00:02:09,740 --> 00:02:12,140
Tập 36
3
00:02:14,800 --> 00:02:18,080
Tất cả cái chết trên thế gian
4
00:02:18,470 --> 00:02:21,910
đều là tại ngộ sau thời biệt ly.
5
00:02:46,520 --> 00:02:46,910
Mời.
6
00:02:52,110 --> 00:02:52,880
Tham kiến bệ hạ.
7
00:02:54,030 --> 00:02:54,750
Tham kiến thái hậu.
8
00:02:57,190 --> 00:02:58,190
Thập Tam tiên sinh,
9
00:02:59,000 --> 00:02:59,630
miễn lễ.
10
00:03:02,030 --> 00:03:03,080
Đã bắt đầu nghị hòa.
11
00:03:03,720 --> 00:03:04,800
Thái độ của Tây Lăng
12
00:03:05,240 --> 00:03:06,030
vô cùng cứng rắn,
13
00:03:06,320 --> 00:03:07,270
không hề nhân nhượng.
14
00:03:10,600 --> 00:03:11,960
Nếu Tây Lăng thần điện
15
00:03:12,880 --> 00:03:14,080
cố ý kéo dài thời gian
16
00:03:14,600 --> 00:03:16,110
thì chúng ta phải đề phòng cẩn thận.
17
00:03:18,080 --> 00:03:19,910
Chúng ta cần đặt thời hạn cho việc đàm phán,
18
00:03:20,470 --> 00:03:22,600
không thể để mặc bọn họ làm loạn được.
19
00:03:28,190 --> 00:03:29,470
Vậy cho bọn họ bảy ngày,
20
00:03:29,960 --> 00:03:31,670
bảy ngày sau không có kết quả,
21
00:03:32,190 --> 00:03:33,320
lập tức chấm dứt đàm phán,
22
00:03:34,000 --> 00:03:34,830
muốn đánh thì đánh,
23
00:03:35,080 --> 00:03:35,910
không phải lôi thôi.
24
00:03:39,520 --> 00:03:40,440
Bệ hạ nói rất hay.
25
00:04:01,390 --> 00:04:02,030
Sao cô lại đến đây?
26
00:04:02,910 --> 00:04:04,240
Ta đến nói chuyện với ngươi.
27
00:04:06,360 --> 00:04:06,910
Mời.
28
00:04:19,040 --> 00:04:20,550
Chân ngươi khỏi rồi à?
29
00:04:21,720 --> 00:04:23,600
San bằng Đào Sơn của các người
không thành vấn đề.
30
00:04:24,720 --> 00:04:26,200
Đến Đô Thành ngươi còn không ra được.
31
00:04:27,200 --> 00:04:27,830
Ở đây
32
00:04:28,270 --> 00:04:29,790
có lẽ ngươi vô địch thiên hạ,
33
00:04:30,480 --> 00:04:31,720
nhưng chỉ cần ra khỏi tòa thành này
34
00:04:32,200 --> 00:04:33,000
thì thế gian
35
00:04:33,320 --> 00:04:34,920
có rất nhiều người có thể giết ngươi.
36
00:04:38,830 --> 00:04:41,200
Đô Thành này có rượu, có thịt, có mỹ nhân,
37
00:04:42,160 --> 00:04:43,350
cũng không quá nhàm chán.
38
00:04:44,640 --> 00:04:45,830
Ngươi định trốn cả đời
39
00:04:46,480 --> 00:04:47,390
trong tòa thành này sao?
40
00:04:48,920 --> 00:04:50,440
Nếu thật sự cần phải thế,
41
00:04:51,000 --> 00:04:51,830
cũng chưa chắc là không được.
42
00:04:55,320 --> 00:04:56,320
Điều kiện của các ngươi
43
00:04:56,880 --> 00:04:57,440
là gì?
44
00:05:03,040 --> 00:05:04,670
Liên quân Tây Lăng bắt buộc phải
rút khỏi quận Thanh Hà,
45
00:05:05,070 --> 00:05:06,480
chúng ta bắt buộc phải thu lại quận Thanh Hà.
46
00:05:06,600 --> 00:05:08,350
Điều này chúng ta không có gì để thảo luận.
47
00:05:09,320 --> 00:05:09,920
Sao nữa?
48
00:05:10,720 --> 00:05:11,670
Các họ của quận Thanh Hà
49
00:05:11,760 --> 00:05:13,160
bắt buộc phải chịu sự xét xử của Đường quốc.
50
00:05:14,160 --> 00:05:14,720
Tiếp tục.
51
00:05:15,640 --> 00:05:17,390
Yến quốc phải cung kính đưa di hài
52
00:05:17,440 --> 00:05:18,230
của các tướng sĩ quân Đông Bắc về.
53
00:05:18,640 --> 00:05:19,830
Sùng Minh đến Đô Thành tạ tội,
54
00:05:19,950 --> 00:05:21,070
quỳ bái trước linh vị một đêm,
55
00:05:21,270 --> 00:05:22,670
thì chúng ta sẽ không đưa ra yêu cầu gì khác.
56
00:05:23,550 --> 00:05:24,200
Tiếp tục.
57
00:05:25,270 --> 00:05:25,720
Tất nhiên
58
00:05:26,320 --> 00:05:27,880
để thể hiện thành ý nghị hòa
59
00:05:28,230 --> 00:05:29,200
của Đại Đường ta,
60
00:05:29,880 --> 00:05:31,070
chúng ta có thể rút khỏi Nguyệt Luân quốc,
61
00:05:31,640 --> 00:05:33,200
nhưng bắt buộc phải trả
Thông Lĩnh lại cho chúng ta,
62
00:05:33,640 --> 00:05:34,320
tiếp đó nữa là
63
00:05:34,920 --> 00:05:37,110
Đại Hà quốc phải giành được
vị trí trung lập vĩnh viễn.
64
00:05:38,670 --> 00:05:39,350
Còn gì nữa không?
65
00:05:40,200 --> 00:05:40,670
Hết rồi.
66
00:05:42,670 --> 00:05:45,550
Có muốn nghe thử
điều kiện của Tây Lăng không?
67
00:05:46,320 --> 00:05:46,880
Không muốn.
68
00:05:48,350 --> 00:05:49,230
Tây Lăng thần điện
69
00:05:49,790 --> 00:05:51,760
yêu cầu giữ vị trí độc lập của quận Thanh Hà,
70
00:05:52,440 --> 00:05:53,070
Đường quốc
71
00:05:53,320 --> 00:05:54,600
bắt buộc phải trả một khoản lớn
72
00:05:54,640 --> 00:05:55,480
chi phí bồi thường chiến tranh
73
00:05:56,230 --> 00:05:57,270
và cắt Hướng Vãn Nguyên
74
00:05:57,550 --> 00:05:59,230
cho Kim trướng vương đình.
75
00:06:00,160 --> 00:06:00,830
Còn nữa,
76
00:06:01,550 --> 00:06:03,160
dư nghiệt Ma Tông trong vương cung kia
77
00:06:04,000 --> 00:06:05,510
chính là mẫu hậu của tân Đường vương,
78
00:06:06,040 --> 00:06:06,550
bắt buộc phải...
79
00:06:06,550 --> 00:06:07,640
Long Khánh hiện giờ thế nào?
80
00:06:09,920 --> 00:06:10,760
Vì sao lại hỏi đến hắn?
81
00:06:12,510 --> 00:06:14,000
Vì năm đó hắn đến Đô Thành,
82
00:06:14,600 --> 00:06:15,760
ta đã tặng hắn một câu.
83
00:06:16,600 --> 00:06:17,720
Ngươi đã đẹp lắm rồi
84
00:06:19,480 --> 00:06:21,040
thì đừng nên ôm mộng đẹp.
85
00:06:23,760 --> 00:06:25,350
Đừng nhắc lại chuyện nực cười đó nữa.
86
00:06:29,670 --> 00:06:30,350
Bệ hạ,
87
00:06:31,110 --> 00:06:32,830
những điều kiện khác đều có thể chấp nhận,
88
00:06:33,350 --> 00:06:34,230
nhưng Hướng Vãn Nguyên
89
00:06:34,390 --> 00:06:36,000
là căn cơ của Đại Đường,
90
00:06:36,390 --> 00:06:37,160
không thể nhượng được.
91
00:06:41,200 --> 00:06:41,550
Bệ hạ,
92
00:06:42,200 --> 00:06:43,160
cắt nhượng Hướng Vãn Nguyên
93
00:06:43,270 --> 00:06:44,880
là mục đích chính
Tây Lăng đến đàm phán lần này.
94
00:06:45,160 --> 00:06:46,480
Đối phương chắc chắn sẽ không nhượng bộ.
95
00:06:51,550 --> 00:06:53,510
Nếu cắt Hướng Vãn Nguyên cho Kim trướng
96
00:06:54,070 --> 00:06:56,550
thì Đại Đường cách ngày diệt quốc
không xa nữa rồi.
97
00:07:01,200 --> 00:07:01,760
Ninh Khuyết ta
98
00:07:01,830 --> 00:07:03,600
lấy danh nghĩa
Thập Tam tiên sinh của Thư Viện ra thề,
99
00:07:04,440 --> 00:07:05,640
những gì thua bởi tay ta
100
00:07:06,510 --> 00:07:07,920
tương lai nhất định sẽ lấy lại hết.
101
00:07:10,550 --> 00:07:12,600
Chư vị thần công có ý kiến gì không?
102
00:07:13,790 --> 00:07:14,600
Cứ nói đừng ngại.
103
00:07:16,830 --> 00:07:17,510
Bệ hạ,
104
00:07:18,160 --> 00:07:19,880
Đại Đường ta dựng nước đến nay,
105
00:07:20,070 --> 00:07:21,510
chưa từng ký kết
106
00:07:22,920 --> 00:07:24,600
điều ước bất công đến thế.
107
00:07:25,040 --> 00:07:26,230
Mặc dù trong chuyện này có ẩn tình
108
00:07:26,320 --> 00:07:27,950
nhưng người ngoài lại không hề hay biết.
109
00:07:28,440 --> 00:07:28,920
Sau chuyện này,
110
00:07:29,070 --> 00:07:31,640
nhất định sẽ dẫn đến dị nghị và chỉ trích.
111
00:07:32,790 --> 00:07:34,950
Mong bệ hạ suy xét.
112
00:07:40,600 --> 00:07:42,320
Nhục nhã mang đến dũng khí và phẫn nộ,
113
00:07:43,640 --> 00:07:45,440
nếu chúng ta có thể giải phóng phẫn nộ
114
00:07:47,070 --> 00:07:48,350
thì còn lại chính là dũng khí.
115
00:07:52,830 --> 00:07:53,350
Bệ hạ,
116
00:07:54,040 --> 00:07:55,440
điều bây giờ chúng ta phải cân nhắc
117
00:07:56,230 --> 00:07:58,920
là ai sẽ gánh chịu sự phẫn nộ của người Đường.
118
00:08:02,160 --> 00:08:02,950
Kỳ lạ.
119
00:08:03,640 --> 00:08:05,270
Làm sao Tây Lăng có thể không nhắc đến
120
00:08:05,270 --> 00:08:07,040
điều kiện chết người kia chứ?
121
00:08:07,920 --> 00:08:09,600
Ta biết thái hậu đang lo lắng điều gì.
122
00:08:10,550 --> 00:08:12,790
Câu cuối cùng
không để Diệp Hồng Ngư nói ra kia
123
00:08:13,510 --> 00:08:14,720
mới là khó giải quyết nhất.
124
00:08:21,880 --> 00:08:23,000
- Đứng lại. - Dừng lại.
125
00:08:23,830 --> 00:08:24,390
Là kẻ nào?
126
00:08:24,880 --> 00:08:25,320
Đứng lại.
127
00:08:40,030 --> 00:08:41,590
Được lắm.
128
00:08:42,910 --> 00:08:44,080
Không tệ, không tệ.
129
00:08:44,640 --> 00:08:45,320
Không tệ.
130
00:08:49,150 --> 00:08:49,790
Ta nói này,
131
00:08:50,280 --> 00:08:53,350
Thiên Nữ bảo ta đưa xe ngựa này tới đây.
132
00:08:55,080 --> 00:08:56,470
Còn có một câu
133
00:08:56,470 --> 00:08:58,760
bảo ta nói với
Thập Tam tiên sinh của Thư Viện.
134
00:08:59,550 --> 00:09:00,230
Đi đi, đi đi.
135
00:09:01,470 --> 00:09:02,670
Thông báo đi.
136
00:09:06,110 --> 00:09:06,910
Đứng đây làm gì?
137
00:09:07,640 --> 00:09:08,910
Đi thông báo đi.
138
00:09:09,760 --> 00:09:10,400
Đi đi.
139
00:09:11,110 --> 00:09:12,080
Đi đi.
140
00:09:25,400 --> 00:09:26,280
Không ngờ
141
00:09:27,000 --> 00:09:28,200
ông ấy lại đến thật rồi.
142
00:09:30,670 --> 00:09:31,550
Thầy đi rồi,
143
00:09:32,520 --> 00:09:34,280
tất nhiên bọn họ muốn tới thì tới.
144
00:09:35,760 --> 00:09:36,960
Điều ta không hiểu là
145
00:09:38,520 --> 00:09:39,320
vì sao họ lại tới?
146
00:09:42,550 --> 00:09:43,150
Xem ra,
147
00:09:44,470 --> 00:09:45,910
chỉ có thể hỏi trực tiếp thôi.
148
00:09:47,150 --> 00:09:48,520
Cho dù là lúc mạnh nhất
149
00:09:49,200 --> 00:09:50,440
thì đệ cũng không phải là đối thủ của ông ấy.
150
00:09:53,000 --> 00:09:53,550
Kiếm của đệ
151
00:09:54,030 --> 00:09:55,030
chưa từng cầu toàn,
152
00:09:56,230 --> 00:09:57,840
có rất nhiều đối thủ mạnh hơn đệ,
153
00:09:58,790 --> 00:09:59,440
nhưng cuối cùng
154
00:10:00,080 --> 00:10:01,200
vẫn thua trước đệ.
155
00:10:24,320 --> 00:10:25,080
Tham kiến tiền bối.
156
00:10:29,350 --> 00:10:30,590
Không cần đa lễ.
157
00:10:32,200 --> 00:10:33,030
Rời khỏi đây
158
00:10:34,320 --> 00:10:35,150
hoặc là chết.
159
00:10:36,440 --> 00:10:37,790
Ta nghe nói,
160
00:10:38,320 --> 00:10:39,960
ngươi là người tôn trọng lễ tiết nhất
161
00:10:39,960 --> 00:10:41,670
ở Thư Viện.
162
00:10:44,470 --> 00:10:45,200
Ta kính ông
163
00:10:46,150 --> 00:10:47,440
là vì ông thuộc hàng trưởng bối,
164
00:10:48,550 --> 00:10:49,640
thời gian sống lâu,
165
00:10:50,710 --> 00:10:51,790
nên thứ ta kính ông
166
00:10:52,080 --> 00:10:53,280
là bối phận và thời gian,
167
00:10:54,760 --> 00:10:56,030
chứ không phải là con người ông.
168
00:10:57,320 --> 00:10:58,200
Ngươi nói gì?
169
00:10:59,760 --> 00:11:00,880
Lẽ nào
170
00:11:01,590 --> 00:11:02,710
con người ta
171
00:11:03,280 --> 00:11:05,110
không đáng để ngươi kính trọng sao?
172
00:11:05,670 --> 00:11:06,350
Không đáng.
173
00:11:08,400 --> 00:11:09,470
Vì sao chứ?
174
00:11:11,470 --> 00:11:12,030
Bởi vì
175
00:11:13,280 --> 00:11:14,200
ông là kẻ hèn nhát.
176
00:11:22,320 --> 00:11:23,590
Ngươi nói không sai,
177
00:11:24,110 --> 00:11:25,760
ta là một kẻ hèn nhát,
178
00:11:26,670 --> 00:11:27,710
nếu không thì
179
00:11:28,550 --> 00:11:30,550
làm sao có thể trốn chui trốn lủi
180
00:11:30,960 --> 00:11:32,550
hơn ngàn năm nay?
181
00:11:36,320 --> 00:11:37,440
Nếu đã trốn chui trốn lủi
182
00:11:38,230 --> 00:11:39,440
thì sao lại xuất hiện ở Đô Thành?
183
00:11:40,350 --> 00:11:43,110
Đây là có người bảo ta trả xe ngựa này
184
00:11:44,470 --> 00:11:45,550
lại cho Ninh Khuyết.
185
00:11:47,000 --> 00:11:47,550
Ta đã đến,
186
00:11:47,910 --> 00:11:48,670
ông có thể đi rồi.
187
00:11:51,470 --> 00:11:54,790
Người ta muốn gặp là
thập tam sư đệ Ninh Khuyết của ngươi.
188
00:11:56,880 --> 00:11:58,000
Xe của tiểu sư đệ,
189
00:11:59,230 --> 00:12:00,200
ta có thể làm chủ.
190
00:12:01,590 --> 00:12:02,640
Tòa thành này
191
00:12:03,230 --> 00:12:04,440
ngươi không làm chủ được.
192
00:12:23,960 --> 00:12:24,550
Nhị sư huynh.
193
00:12:34,710 --> 00:12:35,320
Nhị sư huynh,
194
00:12:36,200 --> 00:12:37,280
nếu ông ấy đến tìm đệ
195
00:12:37,790 --> 00:12:38,470
thì để đệ nói chuyện với ông ấy.
196
00:12:42,030 --> 00:12:42,760
Nếu nói chuyện
197
00:12:43,320 --> 00:12:44,110
thì nói chuyện tử tế đi.
198
00:12:45,880 --> 00:12:46,520
Mặc dù
199
00:12:46,880 --> 00:12:48,110
thầy đã không còn ở nhân gian
200
00:12:48,640 --> 00:12:49,590
nhưng Thư Viện vẫn còn.
201
00:12:51,350 --> 00:12:52,200
Loại hèn nhát này
202
00:12:52,710 --> 00:12:53,790
không có tư cách để ta và đệ
203
00:12:54,400 --> 00:12:55,640
phải rối loạn.
204
00:12:59,150 --> 00:12:59,790
Đa tạ nhị sư huynh.
205
00:13:10,590 --> 00:13:11,840
Ninh Khuyết tham kiến tiền bối.
206
00:13:12,840 --> 00:13:14,150
Mời tiền bối vào thành một lát.
207
00:13:14,790 --> 00:13:15,910
Vào thành?
208
00:13:16,400 --> 00:13:17,840
Vì sao phải vào thành?
209
00:13:19,150 --> 00:13:20,030
Nếu là khách
210
00:13:20,710 --> 00:13:22,110
thì nào có đạo lý đến cửa mà không vào?
211
00:13:23,320 --> 00:13:27,760
Ác khách tất nhiên sẽ không vào nhà chủ.
212
00:13:30,710 --> 00:13:32,000
Ác khách, thiện khách đều là khách,
213
00:13:33,030 --> 00:13:34,030
khách phải theo chủ.
214
00:13:37,230 --> 00:13:38,000
Vậy ta
215
00:13:39,000 --> 00:13:40,280
không phải là khách.
216
00:13:42,880 --> 00:13:44,200
Nếu ông không vào thành
217
00:13:44,840 --> 00:13:46,110
thì làm sao trả đồ cho ta được?
218
00:13:48,640 --> 00:13:49,960
Ngươi có thể ra ngoài mà.
219
00:13:50,840 --> 00:13:51,590
Ta nhát gan.
220
00:13:52,880 --> 00:13:53,960
Ngươi nhát gan sao?
221
00:13:55,000 --> 00:13:56,760
Ngươi chẳng hề nhát gan,
222
00:13:57,110 --> 00:14:00,710
ngươi dám vung đao
với Quan chủ trên đường tuyết,
223
00:14:01,470 --> 00:14:02,590
ngươi nhát gan chỗ nào chứ.
224
00:14:02,840 --> 00:14:03,640
Nhát gan chỗ nào.
225
00:14:05,280 --> 00:14:06,400
Không dám ra khỏi thành,
226
00:14:06,760 --> 00:14:08,030
tất nhiên là do ta nhát gan.
227
00:14:08,790 --> 00:14:09,280
Còn ông?
228
00:14:10,200 --> 00:14:11,000
Dám vào không?
229
00:14:13,400 --> 00:14:14,520
Nói như thế
230
00:14:14,790 --> 00:14:16,590
thật chẳng thú vị.
231
00:14:18,200 --> 00:14:19,440
Quả là chẳng thú vị,
232
00:14:20,520 --> 00:14:22,150
thậm chí còn hơi mất mặt,
233
00:14:23,080 --> 00:14:24,030
nhưng là vãn bối,
234
00:14:24,520 --> 00:14:25,280
ta có thể mất mặt.
235
00:14:26,000 --> 00:14:26,960
Ông có thể không?
236
00:14:27,670 --> 00:14:28,590
Thôi thì
237
00:14:28,840 --> 00:14:29,710
trực tiếp vào đi.
238
00:15:11,200 --> 00:15:12,400
Ninh Khuyết à,
239
00:15:13,960 --> 00:15:16,840
ngươi vẫn không thể tùy ý
240
00:15:17,110 --> 00:15:18,840
viết ra chữ đó,
241
00:15:19,760 --> 00:15:20,400
thế nên,
242
00:15:20,790 --> 00:15:22,230
ngươi vẫn là kẻ tầm thường.
243
00:15:23,790 --> 00:15:25,320
Nhưng ít nhất ta đã từng viết ra,
244
00:15:25,760 --> 00:15:26,670
ông không dám vào thành
245
00:15:26,910 --> 00:15:27,960
chính là minh chứng tốt nhất.
246
00:15:28,640 --> 00:15:29,910
Đô Thành lớn hơn nữa
247
00:15:30,790 --> 00:15:33,150
thì cũng chỉ là Đô Thành,
248
00:15:34,110 --> 00:15:35,760
so với thế giới
249
00:15:39,320 --> 00:15:40,960
thì nó quá nhỏ.
250
00:15:42,760 --> 00:15:43,590
Rồi cũng có một ngày,
251
00:15:44,110 --> 00:15:45,280
ta sẽ ra khỏi Đô Thành.
252
00:15:46,000 --> 00:15:48,280
Dù ngươi có nhiều dũng khí hơn nữa
253
00:15:49,230 --> 00:15:53,550
thì cũng không thể
biến thế giới này thành Đô Thành.
254
00:15:55,080 --> 00:15:58,110
Chúng ta là một phần của thế giới này,
255
00:16:00,200 --> 00:16:00,880
ngươi...
256
00:16:01,520 --> 00:16:03,520
làm thế nào để thay đổi thế giới này?
257
00:16:05,110 --> 00:16:07,110
Thầy ngươi không làm được,
258
00:16:07,440 --> 00:16:08,710
ta cũng không làm được,
259
00:16:08,760 --> 00:16:10,350
Trần Mỗ cũng không làm được,
260
00:16:10,760 --> 00:16:11,440
ngươi...
261
00:16:11,760 --> 00:16:13,760
lẽ nào có thể làm được sao?
262
00:16:15,320 --> 00:16:16,910
Có một việc ta vẫn luôn không hiểu,
263
00:16:18,030 --> 00:16:19,000
thầy từng nói
264
00:16:20,350 --> 00:16:21,670
ông và Đồ Tể đều là người
265
00:16:21,670 --> 00:16:22,880
từng trải qua Vĩnh Dạ lần trước.
266
00:16:24,030 --> 00:16:24,790
Nếu vậy
267
00:16:25,550 --> 00:16:27,230
thì chứng minh ông trời
không thể làm gì các người,
268
00:16:28,000 --> 00:16:29,320
vậy vì sao ông phải xuất hiện?
269
00:16:30,000 --> 00:16:30,910
Vì sao lại tới đây?
270
00:16:32,110 --> 00:16:37,000
Những năm qua ta đều chìm đắm trong rượu,
271
00:16:37,760 --> 00:16:41,080
thật sự không biết lúc nào là trong mơ,
272
00:16:41,550 --> 00:16:44,670
lúc nào là hiện thực.
273
00:16:45,840 --> 00:16:47,760
Dù là trong mơ
274
00:16:48,440 --> 00:16:50,400
thì ta cũng chưa từng thấy
275
00:16:51,790 --> 00:16:54,790
cảnh tượng đáng sợ như thế.
276
00:16:56,150 --> 00:16:57,640
Cảnh tượng đó
277
00:16:59,520 --> 00:17:00,960
thật sự,
278
00:17:02,670 --> 00:17:06,160
thật sự quá khủng khiếp.
279
00:17:07,040 --> 00:17:08,880
Quá khủng khiếp.
280
00:17:12,520 --> 00:17:13,680
Trời đã tìm thấy các người rồi sao?
281
00:17:17,230 --> 00:17:18,160
Không sai.
282
00:17:20,430 --> 00:17:22,160
Ngàn vạn năm nay đều không tìm thấy.
283
00:17:23,230 --> 00:17:23,920
Vì sao chứ?
284
00:17:25,350 --> 00:17:27,070
Vì sao lại tìm thấy các người
vào đúng lúc này?
285
00:17:27,880 --> 00:17:30,040
Vì người ở trên trời,
286
00:17:31,190 --> 00:17:32,350
ở trên trời
287
00:17:33,350 --> 00:17:35,110
cách mặt đất quá xa,
288
00:17:36,110 --> 00:17:39,110
nên người vốn không nhìn thấy chúng ta.
289
00:17:40,430 --> 00:17:41,070
Thế nhưng,
290
00:17:41,830 --> 00:17:44,000
một khi người đến nhân gian,
291
00:17:45,230 --> 00:17:45,800
ngươi nói...
292
00:17:46,920 --> 00:17:47,560
ngươi nói...
293
00:17:48,590 --> 00:17:50,230
chúng ta phải trốn đi đâu?
294
00:17:50,470 --> 00:17:52,000
Trốn đi đâu?
295
00:17:53,880 --> 00:17:54,710
Thiên Nữ
296
00:17:56,070 --> 00:17:58,830
bảo ta chuyển đến ngươi một câu.
297
00:17:59,830 --> 00:18:00,350
Câu gì?
298
00:18:01,040 --> 00:18:03,880
Tất cả cái chết trên thế gian
299
00:18:05,760 --> 00:18:06,680
đều là...
300
00:18:08,190 --> 00:18:12,000
đều là tái ngộ sau thời biệt ly.
301
00:18:15,800 --> 00:18:16,880
Tất cả cái chết trên thế gian
302
00:18:17,280 --> 00:18:18,470
đều là tái ngộ sau thời biệt ly.
303
00:18:20,560 --> 00:18:21,830
Đây không giống như lời nàng sẽ nói.
304
00:18:22,470 --> 00:18:23,520
Là ai dạy nàng nói như thế?
305
00:18:26,830 --> 00:18:27,760
Không ai dạy ta,
306
00:18:28,280 --> 00:18:29,470
ta thật sự nghĩ như thế.
307
00:18:36,830 --> 00:18:40,560
Tái ngộ sau thời biệt ly.
308
00:18:45,070 --> 00:18:46,000
Ninh Khuyết,
309
00:18:47,310 --> 00:18:48,280
xe này
310
00:18:49,400 --> 00:18:51,160
ta trả lại cho ngươi.
311
00:18:52,350 --> 00:18:53,710
Đi đây.
312
00:19:34,110 --> 00:19:35,190
Xe ngựa đã quay lại,
313
00:19:36,470 --> 00:19:37,310
vậy Đại Hắc Mã đâu?
314
00:19:39,070 --> 00:19:40,000
Tang Tang đâu?
315
00:20:06,520 --> 00:20:07,590
Cô biết Tửu Đồ sẽ tới?
316
00:20:12,280 --> 00:20:13,230
Ta cũng như ngươi,
317
00:20:13,680 --> 00:20:14,590
cũng vừa mới biết.
318
00:20:19,350 --> 00:20:20,920
Các người thế này là uy hiếp trắng trợn.
319
00:20:21,950 --> 00:20:23,800
Dùng Đồ Tể và Tửu Đồ uy hiếp chúng ta,
320
00:20:24,760 --> 00:20:26,430
đại tu hành giả đã sống hàng ngàn năm,
321
00:20:27,470 --> 00:20:28,680
Tây Lăng các người còn biết xấu hổ nữa không?
322
00:20:30,160 --> 00:20:31,430
Người không biết xấu hổ như ngươi,
323
00:20:32,000 --> 00:20:33,560
còn có mặt mũi nói người khác
không biết xấu hổ?
324
00:20:36,680 --> 00:20:37,590
Nếu là nghị hòa
325
00:20:38,880 --> 00:20:40,560
thì Tây Lăng các người nên có chừng mực.
326
00:20:42,400 --> 00:20:43,710
So với tội của người Đường
327
00:20:44,190 --> 00:20:45,310
thì yêu cầu của Tây Lăng
328
00:20:45,710 --> 00:20:46,800
không hề quá đáng.
329
00:20:47,350 --> 00:20:48,560
Người Đường chúng ta không có tội,
330
00:20:49,520 --> 00:20:51,230
càng không thể tạ tội với Tây Lăng các người.
331
00:20:54,710 --> 00:20:55,760
Người Đường coi trọng thể diện.
332
00:20:56,230 --> 00:20:56,920
Điều này
333
00:20:57,230 --> 00:20:58,000
có thể bỏ đi.
334
00:20:58,760 --> 00:20:59,830
Trừ điều lần trước nói,
335
00:21:00,830 --> 00:21:02,950
Tây Lăng yêu cầu Đường quốc giao ra Hạ Thiên
336
00:21:03,230 --> 00:21:05,190
hoặc là xử tử dư nghiệt này của Ma Tông.
337
00:21:05,880 --> 00:21:07,190
Cuối cùng vẫn nói ra.
338
00:21:11,040 --> 00:21:11,710
Không thể nào.
339
00:21:12,520 --> 00:21:14,000
Hạ Thiên là vương hậu của tiên vương,
340
00:21:14,590 --> 00:21:15,880
được Thư Viện ta bảo vệ.
341
00:21:16,760 --> 00:21:17,800
Cô nên hiểu
342
00:21:18,680 --> 00:21:20,070
khi không còn đường lui,
343
00:21:20,760 --> 00:21:22,190
chúng ta chỉ đành liều mạng.
344
00:21:30,040 --> 00:21:30,800
Diệp Hồng Ngư,
345
00:21:31,710 --> 00:21:33,760
bây giờ ta thật sự muốn đánh với cô một trận.
346
00:21:35,110 --> 00:21:36,680
Ta cũng rất muốn đánh với ngươi một trận,
347
00:21:37,310 --> 00:21:38,680
hơn nữa rất muốn giết ngươi.
348
00:21:39,680 --> 00:21:41,000
Nhưng bây giờ ta không có thời gian.
349
00:21:44,040 --> 00:21:45,400
Đối mặt với việc
thiên hạ phạt Đường lần thứ hai
350
00:21:45,400 --> 00:21:47,040
rất có thể sẽ xảy ra,
351
00:21:47,640 --> 00:21:50,230
các vị tiên sinh ở Thư Viện
đều chưa hồi phục nguyên khí,
352
00:21:50,880 --> 00:21:52,710
quân đội Đường quốc cũng đã tan rã,
353
00:21:53,190 --> 00:21:54,110
lúc này,
354
00:21:55,420 --> 00:21:57,760
ngươi nên suy nghĩ đến việc
trả lời con dân Đại Đường thế nào,
355
00:21:57,950 --> 00:21:59,000
chứ không phải ở đây
356
00:21:59,560 --> 00:22:00,920
mặc cả với ta.
357
00:22:05,760 --> 00:22:06,800
Giao Hạ Thiên ra
358
00:22:07,430 --> 00:22:08,350
hoặc là xử tử bà ta,
359
00:22:09,110 --> 00:22:09,950
ngươi nghĩ cho kỹ đi.
360
00:22:16,760 --> 00:22:18,640
Tây Lăng quả nhiên chưa hề quên ta.
361
00:22:19,880 --> 00:22:21,830
Đây chính là đòn hiểm để họ diệt Đường.
362
00:22:23,590 --> 00:22:25,430
Dạo này ta vẫn thường nghĩ
363
00:22:27,640 --> 00:22:29,520
nếu lúc đầu ta không đến Đô Thành
364
00:22:32,680 --> 00:22:34,640
thì tiên vương đã không mất sớm,
365
00:22:37,470 --> 00:22:38,680
tất cả chuyện này
366
00:22:40,470 --> 00:22:41,830
có lẽ sẽ không xảy ra.
367
00:22:45,110 --> 00:22:46,430
Phu Tử không thăng thiên,
368
00:22:48,000 --> 00:22:49,350
thiên hạ không phạt Đường,
369
00:22:50,190 --> 00:22:51,590
Đô Thành không phải nghị hòa,
370
00:22:52,110 --> 00:22:53,560
Lý Ngư cũng sẽ không bị giam lỏng,
371
00:22:55,470 --> 00:22:56,830
Hồn Viên cũng sẽ không chết.
372
00:23:03,640 --> 00:23:04,760
Như vậy thì
373
00:23:09,110 --> 00:23:10,710
người mang xui xẻo đến cho Đường quốc
374
00:23:14,400 --> 00:23:16,350
quả nhiên là thánh nữ Ma Tông này.
375
00:23:25,470 --> 00:23:26,040
Thái hậu,
376
00:23:26,950 --> 00:23:27,920
rồi sẽ có cách thôi.
377
00:23:33,160 --> 00:23:34,710
Sau khi ngươi giết Hạ Hầu
378
00:23:35,880 --> 00:23:38,070
thì không còn để ý đến sự tồn tại của ta,
379
00:23:39,430 --> 00:23:41,400
ta vẫn luôn cho rằng đó là vì Thư Viện
380
00:23:41,400 --> 00:23:43,040
nể mặt vương huynh,
381
00:23:43,520 --> 00:23:44,880
đã tạo áp lực với ngươi,
382
00:23:46,110 --> 00:23:47,110
nhưng không ngờ
383
00:23:48,800 --> 00:23:50,190
hóa ra ngươi lại ở đây
384
00:23:50,680 --> 00:23:51,800
đợi ta.
385
00:23:54,040 --> 00:23:55,190
Có những người sống
386
00:23:56,040 --> 00:23:57,280
có ích hơn chết.
387
00:23:58,520 --> 00:23:59,680
Có ích ở chỗ
388
00:24:00,560 --> 00:24:02,920
chết vào lúc thích hợp nhất sao?
389
00:24:04,710 --> 00:24:06,190
Ông nhiều lần âm mưu đoạt vị,
390
00:24:07,040 --> 00:24:08,190
tiên vương không giết ông,
391
00:24:09,190 --> 00:24:10,430
Lý Ngư cũng không giết ông,
392
00:24:10,950 --> 00:24:12,680
triều đình đã tận tình tận nghĩa với ông rồi.
393
00:24:13,560 --> 00:24:14,280
Bây giờ
394
00:24:14,800 --> 00:24:16,920
chính là lúc ông lấy công chuộc tội.
395
00:24:24,680 --> 00:24:25,640
Ninh Khuyết,
396
00:24:27,040 --> 00:24:28,760
ngươi quả nhiên là người
397
00:24:29,280 --> 00:24:30,800
máu lạnh nhất trên thế gian này.
398
00:24:35,640 --> 00:24:37,680
Bây giờ Đại Đường ta đang gặp sóng gió,
399
00:24:38,280 --> 00:24:40,950
Đường quốc ta đang cần loại người ích kỷ
400
00:24:42,400 --> 00:24:44,400
lại thực tế như ngươi bảo vệ.
401
00:24:47,310 --> 00:24:49,680
Tất cả mọi người
đều có tư cách nói ta máu lạnh,
402
00:24:51,070 --> 00:24:52,430
chỉ thân vương ông là không có.
403
00:24:53,880 --> 00:24:54,680
Bao nhiêu năm nay,
404
00:24:55,400 --> 00:24:56,400
ta không giết ông
405
00:24:57,680 --> 00:25:00,000
không phải vì nể mặt tiên vương,
vương huynh của ông.
406
00:25:00,880 --> 00:25:02,950
Thư Viện cũng chẳng tạo áp lực gì với ta,
407
00:25:05,640 --> 00:25:06,710
mà ta chỉ nghĩ
408
00:25:07,760 --> 00:25:10,190
để ông sống là nhắc nhở ta,
409
00:25:11,560 --> 00:25:13,710
không để ta vì sự an nhàn tạm thời trước mắt
410
00:25:13,710 --> 00:25:15,000
mà buông lỏng cảnh giác.
411
00:25:18,310 --> 00:25:19,350
Xem ra nghĩ như vậy
412
00:25:19,880 --> 00:25:20,640
là đúng.
413
00:25:25,350 --> 00:25:26,400
Ngươi đang cầu xin ta,
414
00:25:27,280 --> 00:25:29,400
muốn ta thay mặt Đường quốc
415
00:25:30,110 --> 00:25:32,160
ký điều ước nhục nhã này,
416
00:25:32,470 --> 00:25:33,160
phải không?
417
00:25:34,400 --> 00:25:35,590
Vì sao ta phải cầu xin ông?
418
00:25:36,280 --> 00:25:37,880
Không phải ông vẫn luôn muốn vì Đại Đường
419
00:25:38,470 --> 00:25:39,760
làm vài việc lớn sao?
420
00:25:49,470 --> 00:25:51,000
Khung cảnh ở Đô Thành thật đẹp.
421
00:25:52,950 --> 00:25:53,560
Đúng vậy.
422
00:25:55,680 --> 00:25:58,110
Thập Tam tiên sinh đã đến nơi Cực Bắc chưa?
423
00:25:59,800 --> 00:26:01,160
Nơi đó phủ đầy tuyết trắng,
424
00:26:02,040 --> 00:26:03,110
sạch sẽ không nhiễm bụi trần,
425
00:26:04,350 --> 00:26:05,560
trời và đất
426
00:26:06,230 --> 00:26:07,520
dường như không có giới hạn.
427
00:26:09,680 --> 00:26:10,470
Đúng là rất đẹp.
428
00:26:11,560 --> 00:26:13,040
Đó là quê hương của ta.
429
00:26:15,190 --> 00:26:16,430
Ta là thánh nữ Ma Tông.
430
00:26:18,350 --> 00:26:20,560
Đây là sự thực
vĩnh viễn không thể thay đổi được.
431
00:26:22,400 --> 00:26:24,070
Cho dù tiên sinh thuyết phục Lý Bái Ngôn
432
00:26:24,400 --> 00:26:25,830
ký tên lên hiệp nghị này,
433
00:26:27,800 --> 00:26:29,280
thì thánh nữ Ma Tông như ta
434
00:26:30,830 --> 00:26:32,000
cuối cùng,
435
00:26:32,590 --> 00:26:33,920
cũng không trốn được.
436
00:26:37,680 --> 00:26:38,880
Mà ta cũng không muốn trốn nữa.
437
00:26:41,710 --> 00:26:42,800
Xin thái hậu đừng nghĩ đến những việc
438
00:26:42,800 --> 00:26:43,950
vô lý này nữa.
439
00:26:51,160 --> 00:26:52,430
Ta chưa từng nghĩ đến việc
440
00:26:54,190 --> 00:26:55,680
nói lý với Thập Tam tiên sinh.
441
00:26:57,710 --> 00:26:58,400
Vì sao chứ?
442
00:27:01,470 --> 00:27:02,350
Ta mệt rồi.
443
00:27:11,430 --> 00:27:13,000
Trước giờ chưa từng mệt như thế.
444
00:27:17,350 --> 00:27:18,680
Thực ra ai cũng đều rất mệt,
445
00:27:20,470 --> 00:27:21,310
bệ hạ còn nhỏ,
446
00:27:22,430 --> 00:27:24,640
vẫn cần thái hậu vất vả phò tá.
447
00:27:30,310 --> 00:27:33,000
Con ta có Đại tiên sinh làm sư phụ,
448
00:27:36,800 --> 00:27:38,590
có Thập Tam tiên sinh bảo vệ,
449
00:27:40,710 --> 00:27:42,280
ta còn gì phải lo lắng nữa?
450
00:27:47,830 --> 00:27:49,230
Vương hậu của tiên vương,
451
00:27:51,430 --> 00:27:53,000
mẫu hậu của Đường vương,
452
00:27:54,190 --> 00:27:55,110
ta cũng là
453
00:27:56,070 --> 00:27:57,640
con dân Đường quốc,
454
00:27:59,280 --> 00:28:00,710
không thể để Đường quốc
455
00:28:01,520 --> 00:28:03,110
vì thân phận Ma Tông của ta
456
00:28:04,190 --> 00:28:06,560
mà lại bị cuốn vào chiến tranh.
457
00:28:11,710 --> 00:28:13,160
Bệ hạ đợi ta đã lâu lắm rồi,
458
00:28:16,350 --> 00:28:18,310
đến lúc ta nên đi gặp người rồi.
459
00:28:37,710 --> 00:28:38,920
Sao người lại ngốc như thế?
460
00:28:40,000 --> 00:28:41,950
Tất cả người Đường thà chiến tiếp
461
00:28:42,880 --> 00:28:44,640
cũng sẽ không đồng ý điều kiện của họ.
462
00:29:39,110 --> 00:29:39,800
Mẫu hậu,
463
00:29:41,190 --> 00:29:43,190
con hiểu tấm lòng người dành cho phụ vương.
464
00:29:45,000 --> 00:29:46,310
Người dùng cách này
465
00:29:47,000 --> 00:29:48,640
để giang sơn của phụ vương bền vững,
466
00:29:49,920 --> 00:29:51,520
không còn bị người khác uy hiếp,
467
00:29:53,280 --> 00:29:54,230
cũng để con
468
00:29:55,520 --> 00:29:57,590
có thể thuận lợi nắm giữ vương quyền.
469
00:29:58,920 --> 00:30:00,470
Con nhất định sẽ không phụ
470
00:30:01,400 --> 00:30:02,950
trọng trách người và phụ vương ủy thác.
471
00:30:12,040 --> 00:30:13,280
Xin bệ hạ bớt đau buồn.
472
00:30:38,800 --> 00:30:40,310
Chúng thần nguyện trung thành với bệ hạ,
473
00:30:40,470 --> 00:30:41,640
bảo vệ Đại Đường.
474
00:30:43,110 --> 00:30:43,920
Có trẫm ở đây,
475
00:30:45,920 --> 00:30:47,230
Đường quốc sẽ không vong.
476
00:30:59,640 --> 00:31:01,680
Mau mở cửa.
477
00:31:03,560 --> 00:31:05,590
Mau mở cửa ra.
478
00:31:23,920 --> 00:31:26,000
[Thư hiệp ước]
479
00:32:20,500 --> 00:32:23,140
[Lý Bái Ngôn, Trình Lập Tuyết]
480
00:32:30,680 --> 00:32:32,230
Vì sao phải cắt nhượng Hướng Vãn Nguyên?
481
00:32:32,640 --> 00:32:34,470
Ai cho con dân Đại Đường chúng ta
482
00:32:34,470 --> 00:32:35,350
một câu trả lời.
483
00:32:37,350 --> 00:32:41,070
Đồ bán nước, giết hắn.
484
00:32:42,230 --> 00:32:45,950
Giết hắn.
485
00:32:48,070 --> 00:32:51,800
Đồ bán nước, giết hắn.
486
00:32:52,160 --> 00:32:57,350
Đánh chết hắn, đánh chết hắn.
487
00:32:58,110 --> 00:33:03,310
Đánh chết hắn, đồ bán nước.
488
00:33:07,920 --> 00:33:09,000
Là ngươi
489
00:33:10,590 --> 00:33:12,110
khiến Lý Bái Ngôn ta
490
00:33:12,880 --> 00:33:14,680
phải gánh tội danh này,
491
00:33:15,040 --> 00:33:18,350
trở thành tội nhân thiên cổ
bán đứng Đường quốc.
492
00:33:21,000 --> 00:33:22,070
Nếu như
493
00:33:23,160 --> 00:33:26,640
Đường quốc ta có thể vì thế
tránh được chiến họa,
494
00:33:27,710 --> 00:33:31,280
bách tính giành được cơ hội
nghỉ ngơi lấy lại sức,
495
00:33:32,680 --> 00:33:33,470
thì ta...
496
00:33:34,070 --> 00:33:37,640
gánh tội danh này cũng đáng.
497
00:33:39,400 --> 00:33:41,400
Dù hoàng huynh còn tại thế
498
00:33:42,190 --> 00:33:43,230
thì chuyện này
499
00:33:43,830 --> 00:33:46,560
cũng chỉ có thể do thần đệ làm.
500
00:33:51,710 --> 00:33:52,520
Có lẽ
501
00:33:53,400 --> 00:33:57,590
đây là ý nghĩa ta sống trên đời.
502
00:34:20,840 --> 00:34:23,000
Ta cầm Thiên Tử kiếm,
503
00:34:24,080 --> 00:34:26,600
nhưng lại là huynh ngồi lên long ỷ.
504
00:34:28,470 --> 00:34:31,710
Bây giờ ta còn phải mang tiếng xấu này
505
00:34:32,710 --> 00:34:34,840
sống lay lắt trên đời sao?
506
00:34:36,080 --> 00:34:36,760
Không.
507
00:34:38,150 --> 00:34:41,670
Lý Bái Ngôn ta là thân vương của Đường quốc,
508
00:34:42,950 --> 00:34:44,630
tên ta
509
00:34:45,230 --> 00:34:47,000
không thể vấy bẩn.
510
00:35:14,800 --> 00:35:16,230
Cái chết của thái hậu và thân vương
511
00:35:16,670 --> 00:35:18,710
đã giành lại
bình an ngắn ngủi cho Đường quốc,
512
00:35:19,840 --> 00:35:21,280
nhưng điều này không duy trì được lâu.
513
00:35:22,000 --> 00:35:23,040
Chúng ta và trời
514
00:35:23,950 --> 00:35:25,190
bắt buộc phải đấu một trận.
515
00:35:30,580 --> 00:35:32,420
[Phủ công chúa]
516
00:35:46,430 --> 00:35:47,230
Cái gì?
517
00:35:49,950 --> 00:35:50,840
Hôm đó ta chậm tay,
518
00:35:52,840 --> 00:35:53,430
không bắt được.
519
00:36:09,280 --> 00:36:10,190
Bà ấy chết rồi.
520
00:36:15,000 --> 00:36:16,430
Phụ vương từng yêu bà ấy như thế,
521
00:36:20,040 --> 00:36:21,950
chưa từng có ai yêu ta như thế.
522
00:36:29,120 --> 00:36:30,040
Người còn hận thái hậu không?
523
00:36:36,560 --> 00:36:38,760
Tất cả những người ta yêu đều đã chết.
524
00:36:41,120 --> 00:36:41,870
Phụ vương,
525
00:36:43,080 --> 00:36:43,840
Hồn Viên.
526
00:36:48,190 --> 00:36:50,710
Bây giờ ngay cả người ta hận cả đời, Hạ Thiên
527
00:36:50,710 --> 00:36:51,670
cũng đã chết.
528
00:36:55,800 --> 00:36:57,320
Vậy ta sống trên đời này
529
00:36:57,320 --> 00:36:59,000
còn ý nghĩa gì nữa?
530
00:37:09,600 --> 00:37:11,120
Người là công chúa Đường quốc,
531
00:37:11,520 --> 00:37:12,630
con gái của tiên vương,
532
00:37:13,040 --> 00:37:14,630
người vốn không có tư cách chết.
533
00:37:24,390 --> 00:37:26,040
Không ai quan tâm đâu.
534
00:37:26,630 --> 00:37:28,190
Không ai quan tâm đâu.
535
00:37:40,710 --> 00:37:42,560
Chưa từng có ai yêu ta,
536
00:37:48,120 --> 00:37:50,120
cũng sẽ không còn ai cần ta nữa.
537
00:37:53,760 --> 00:37:54,470
Không còn nữa.
538
00:37:58,080 --> 00:37:59,430
Không còn nữa.
539
00:38:02,760 --> 00:38:03,360
Có.
540
00:38:04,120 --> 00:38:05,040
Ai?
541
00:38:08,120 --> 00:38:08,800
Ai?
542
00:38:10,230 --> 00:38:11,080
Lục đệ của người.
543
00:41:19,950 --> 00:41:20,670
Ngô vương
544
00:41:22,000 --> 00:41:22,760
vạn thánh,
545
00:41:24,870 --> 00:41:25,560
vạn thánh,
546
00:41:27,670 --> 00:41:28,630
vạn thánh.
547
00:41:32,670 --> 00:41:37,470
Ngô vương vạn thánh, vạn thánh, vạn thánh.
548
00:41:40,080 --> 00:41:41,190
Vương tỷ bình thân.
549
00:41:52,600 --> 00:41:54,520
Chúng ái khanh bình thân.
550
00:42:07,430 --> 00:42:08,470
Tiên đế băng hà,
551
00:42:09,470 --> 00:42:11,360
tiên vương hậu cũng đã đi theo tiên đế.
552
00:42:12,840 --> 00:42:14,230
Giờ tân đế đăng cơ,
553
00:42:15,430 --> 00:42:16,320
niên hiệu
554
00:42:17,360 --> 00:42:18,560
Chính Thủy.
555
00:42:24,600 --> 00:42:29,390
Ngô vương vạn thánh, vạn thánh, vạn thánh.
556
00:42:54,950 --> 00:42:58,350
♪ Thời gian như thoi đưa, xuân đi thu đến ♪
557
00:42:58,350 --> 00:43:01,390
♪ than thở hoa nở hoa tàn ♪
558
00:43:01,870 --> 00:43:07,830
♪ tâm sự của ai chôn vùi bởi tháng năm ♪
559
00:43:09,110 --> 00:43:12,470
♪ Nếu giấc mơ này giống một chú chim ♪
560
00:43:12,630 --> 00:43:15,430
♪ không bay qua được biển rộng ♪
561
00:43:15,630 --> 00:43:22,630
♪ Sợ sau khi trời sáng ký ức sẽ trống rỗng ♪
562
00:43:22,990 --> 00:43:25,950
♪ Cho dù tình yêu là sự tồn tại yếu ớt nhất ♪
563
00:43:26,470 --> 00:43:29,710
♪ cũng nguyện xua tan hết sương mù ♪
564
00:43:29,990 --> 00:43:31,910
♪ Ai đang đợi chờ ai ♪
565
00:43:31,910 --> 00:43:33,470
♪ Ai lại nhẫn tâm trách móc ♪
566
00:43:33,710 --> 00:43:39,950
♪ Thời gian vội vã, đi đâu về đâu ♪
567
00:43:40,550 --> 00:43:46,910
♪ Ta không oán trách,
vì nàng mà rơi vào trần ai ♪
568
00:43:47,550 --> 00:43:54,590
♪ Ta không sợ,
cùng chàng vượt qua biển và núi ♪
569
00:43:54,830 --> 00:43:58,190
♪ Nghe tiếng gió mưa ngoài ô cửa
nâng ly tiêu sầu vui vẻ biết bao ♪
570
00:43:58,430 --> 00:44:01,430
♪ Nỗi khổ khó trút ra ai hiểu được đây ♪
571
00:44:01,590 --> 00:44:04,910
♪ Mặc thời gian vụt qua dùng cả kiếp đợi chờ ♪
572
00:44:04,910 --> 00:44:11,630
♪ không sợ quá khứ và tương lai ♪
573
00:44:26,790 --> 00:44:30,070
♪ Thời gian như thoi đưa, xuân đi thu đến ♪
574
00:44:30,070 --> 00:44:33,350
♪ than thở hoa nở hoa tàn ♪
575
00:44:33,670 --> 00:44:39,430
♪ tâm sự của ai chôn vùi bởi tháng năm ♪
576
00:44:40,710 --> 00:44:44,110
♪ Nếu giấc mơ này giống một chú chim ♪
577
00:44:44,110 --> 00:44:47,030
♪ không bay qua được biển rộng ♪
578
00:44:47,390 --> 00:44:54,270
♪ Sợ sau khi trời sáng ký ức sẽ trống rỗng ♪
579
00:44:54,630 --> 00:45:01,270
♪ Ta không oán trách,
vì người mà rơi vào trần ai ♪
580
00:45:01,550 --> 00:45:08,590
♪ Ta không sợ,
cùng chàng vượt qua biển và núi ♪
581
00:45:08,910 --> 00:45:12,150
♪ Nghe tiếng gió mưa ngoài ô cửa
nâng ly tiêu sầu vui vẻ biết bao ♪
582
00:45:12,470 --> 00:45:15,510
♪ Nỗi khổ khó trút ra ai hiểu được đây ♪
583
00:45:15,750 --> 00:45:18,950
♪ Mặc thời gian vụt qua dùng cả kiếp đợi chờ ♪
584
00:45:19,350 --> 00:45:26,190
♪ không sợ quá khứ và tương lai ♪
43101
Can't find what you're looking for?
Get subtitles in any language from opensubtitles.com, and translate them here.